Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1697 : Vây khốn trong trận (1)
Ngày đăng: 02:01 22/04/20
Trong đầu Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói. Hắc Vũ đã từng nói qua, Họa Địa Vi Lao chính là một loại thiên phú cùng với lĩnh ngộ không gian lực hợp lại mà thành. Điều này cũng khiến cho Lục Thiếu Du có không ít linh cảm, suy nghĩ kỹ về phương diện này một phen.
Thời gian chậm rãi trôi qua. Tứ đại Thiên Tôn, chúng trưởng lão, Tôn lão hộ giáo, đông đảo cường giả Thánh Linh giáo lúc này đều ẩn nấp trong sơn mạch này. Chờ đợi người của Nhị Các Nhị Đảo tới.
Máu trong cơ thể tất cả đệ tử Thánh Linh giáo sôi trào. Đã bao nhiêu năm qua, lúc này Thánh Linh giáo rốt cuộc cũng chủ động xuất kích. Ẩn tàng mấy nghìn năm, lần này cũng nên mượn cơ hội này mà xuất thế. Không cần tiếp tục ẩn giấu trên Vạn Đảo nhai nữa.
Màn đêm bao phủ, ánh trăng nhàn nhạt chiếu rọi. Thời gian trôi đi,
Ánh trăng theo hướng tây mờ dần, ánh nắng ban mai thấp thoáng, phía đông bắc mặt biển đã xuất hiện ánh sáng mặt trời, chiếu thẳng tới sơn mạch Kình Thiên. Sương mù mờ nhạt đang dần tan biến, trong không khí ướt át buổi sớm vẫn đượm mùi thơm ngát.
Sưu Sưu.
Giữa không trung, tiếng xé gió vang lên không ngừng, trong nháy mắt vang vọng trên bầu trời sơn mạch.
- Không bao lâu nữa là có thể tới rồi.
Trên lưng yêu thú phi hành, lão giả tóc dài nói.
- Lần này nhất định phải phá được Thánh Linh giáo.
Một lão giả có khuôn mặt hồng nhuận nói.
- Tới rồi.
Trên ngọn núi, hai mắt nhắm chặt của Thánh Linh Thiên Tôn Tập Hạo Nhiên mở ra. Trong mắt có một cỗ hàn ý, Thánh Vũ Thiên Tôn Nguyễn Thượng Hành, Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng, Thánh Thú Thiên Tôn Hạ Hầu Khải cũng mở mắt ra.
Ánh mắt chúng cường giả nhìn về phía Lục Thiếu Du đang khoanh chân ngồi. Nhìn nam tử áo xanh trước mặt, không có một cường giả nào khinh thị vị giáo chủ trẻ tuổi này.
Phù.
Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí, lúc này hắn mới mở hai mắt ra. Liếc mắt nhìn về phía trước rồi lẩm bẩm nói:
Phía xa, thanh âm lạnh lẽo của đại trưởng lão Thánh Pháp bộ Lâm Thanh Bách vang lên.
Sưu sưu.
Nói xong, trong không trung có một cỗ năng lượng như biển tuôn ra, sương mù mơ hồ nứt nẻ, trong nháy mắt xuất hiện từng đạo bí văn huyền ảo. Chín đạo quang trụ chói mắt bỗng nhiên từ phía chân trời bắn ra, cuối cùng hội tụ trên cao. Chín đạo quang trụ chói mắt hội tụ. Toàn bộ không gian như sơn băng địa liệt. Một đạo quang mang chói mắt bắn ra, trong nháy mắt khuếch tán ra toàn bộ không gian, đem vòng quang mạc gia cố lại.
Cái khe trong không gian vừa mới bị chúng cường giả tạo ra lập tức lần nữa khôi phục lại như lúc ban đầu.
Nhìn thấy cảnh này, những người bị nhốt trong trận lập tức trở lên ngưng trọng. Đệ tử phía dưới nhìn thấy cảnh này vẻ mặt kinh hãi, bối rối không ngớt. Thiên Phong Dong Binh đoàn và Ám Minh tông bị giật giây tới càng thêm kinh hoàng.
- Nếu đã tới thì các ngươi cũng nên nếm thử Cửu Tinh Khốn Long trận đi.
Thanh âm của Lâm Thanh Bách lần nữa vnag lên. Ngay lúc đó trong quang mạc run rẩy giống như trời long đất lở.
Ầm ầm.
Giữa không trung lúc này có từng đạo năng lượng chói mắt giống như lôi điện xé rách không gian mang theo uy thế kinh người đánh xuống.
Từng đạo năng lượng này cường hãn không gì sánh được. Tổng cộng có tám mươi mốt đạo năng lượng. Mà những năng lượng này vừa mới hình thành từ trong trận giác của đại trận, trực tiếp phá không đánh xuống.
- Tất cả đệ tử cẩn thận.
Có cường giả hét lớn một tiếng, thân ảnh đi qua gợn sóng trong không gian trong tay mang theo một đạo chân khí bàng bạc tức thì nghênh đón năm đạo năng lượng đang đánh tới.
Ngay sau đó từng đạo thân ảnh cườn giả trực tiếp nhảy lên trên cao, đem từng đạo năng lượng kia ngăn cản lại.
Ầm ầm.
Tuy rằng đại bộ phận những đạo năng lượng này đều bị ngăn cản. Thế nhưng còn có không ít vẫn bắn về phía trước, xé rách không gian hung hăng đánh vào đám người đông nghịt phía dưới và đám yêu thú phía trên không trung.