Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1707 : Động tĩnh ở Thiên đảo (1)
Ngày đăng: 02:01 22/04/20
Lục Thiếu Du ở phía xa nhìn vào tất cả biến hóa, chỗ quỷ dị trên người đại hồn anh lúc này cũng không thiếu, trực tiếp thôn phệ sát khí và hồn anh, lúc này lại thôn phệ sát khí và tàn hồn dường như được tăng cường không ít. Khí tức rõ ràng so với khi trước đã không giống nhau, thân thể ngày càng trở nên ngưng thực hơn một chút.
- Không biết thực lực của đại hồn anh thế nào rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười, tâm thần khẽ động.
Sưu.
Đại hồn anh hóa thành một đạo lưu quang trở lại trong đầu rồi lập tức khoanh chân ngồi xuống giống như là tu luyện vậy.
Trong sơn mạch rộng lớn vừa rồi tràn ngập sát khí và mùi máu tanh lúc này hoàn toàn biến mất không thấy. Thân ảnh Lục Thiếu Du cũng biến mất tại chỗ.
Trong lúc mọi người đang kinh ngạc vì sát khí ngập trời biến mất thì thân ảnh Lục Thiếu Du đã xuất hiện trước không trung:
- Giáo chủ.
Mọi người hành lễ, trong lòng không khỏi suy đoán vị giáo chủ này vừa mới làm cái gì. Động tĩnh kinh khủng vừa rồi sợ rằng cũng do vị giáo chủ này tạo ra.
- Chư vị Thiên Tôn, thu hồi Cửu Tinh Khốn Long trận, chúng ta trở về.
Lục Thiếu Du nói.
Một thân ảnh màu vàng bên người Lạc Kiến Hồng nói. Người này một thân mặc hoàng bào, thoạt nhìn đã mặc vài chục năm, trên đó có không ít miếng vá, trong đó có một miếng dường như mới vá gần đây, thoạt nhìn vô cùng hài hước.
Mà bên người người này còn có một lão giả toàn thân mặc trường sam màu trắng, thân hình gầy gò, khí tức hai người này đều cực kỳ cường hãn. Đây chính là hai vị trưởng lão Vũ các của Nhật Sát các. Động tĩnh của Thiên đảo lần này khiến cho bọn họ bị kinh động.
- Đúng vậy, lần này sợ rằng sẽ vô cùng náo nhiệt.
Lạc Kiến Hồng nói, bằng vào linh hồn hơn người dò xét, Lạc Kiến Hồng đã sớm nhận ra ở trên những ngọn núi chung quanh có không ít khí tức mịt mờ đã tận lực thu liễm lại. Không ít cường giả ẩn cư cũng chạy tới.
Cảm nhận trình độ mạnh mẽ của những cỗ khí tức này, cho dù là Lạc Kiến Hồng cũng không thở dài một hơi. Dưới sự có mặt của đông đảo cường giả, Nhật Sát các muốn bảo vệ nơi này là chuyện không có khả năng. Tuyệt đối phải trả một cái giá lớn. Mà sợ rằng còn có vô số cường giả còn chưa chạy tới. Hoặc là nói có một ít cường giả đã tới, dùng tu vi của hắn cũng không thể nhìn ra được. Lấy thân phận của hắn và tin tức của Nhật Sát các, đương nhiên hắn hiểu rõ trên đại lục có bao nhiêu cường giả kinh khủng. Những cường giả này bình thường không hiện thân thế nhưng không có nghĩa là họ không tồn tại. Đối với việc bên ngoài họ mặc kệ, bởi vì đối với đám cường giả kia mà nói, việc tu luyện đột phá so với bất kỳ việc nào còn quan trọng hơn.
Giống như là đám cường giả khủng bố trong Nhật Sát các vậy, cả đám đều chỉ cảm thấy hứng thú với tu luyện, chỉ cần không có nguy cơ diệt các thì tốt nhất không nên đi quấy rầy bọn họ. Mục tiêu bọn họ chỉ có một, đó là đột phá đại nạn, đột phá trình độ càng cao hơn.
Nhìn không trung, Lạc Kiến Hồng không khó tưởng tượng ra, nếu như trên Thiên đảo thực sự có bảo vật, đến lúc đó sẽ xảy ra huyết chiến kinh thiên. Sợ rằng Nhật Sát các của hắn cũng không thể nào bảo vệ được.
Phanh.
Trên Hỏa đảo lần nữa truyền ra thanh âm bạo liệt kinh người. Trong không gian đột nhiên xảy ra ba động rất nhỏ. Vô số ánh mắt lập tức nhìn về phía Hỏa đảo. Trong không gian bắt đầu xuất hiện từng đợt ba động.
Chỉ là loại ba động này trong nháy mắt lập tức biến mất không thấy. Tần suất ba động trong khoảng thời gian gần đây bắt đầu tăng lên, mỗi một lần ba động đều kéo theo động tĩnh càng lớn.