Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1741 : Hai đầu ấu long

Ngày đăng: 02:01 22/04/20


- Chưởng môn, đây là động phủ của Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ. Diễn Linh thiên quả kia ta lấy từ bên trong này.



Thiên Thủ Quỷ Vương nói.



- Chúng ta mau vào, đầu Hoàng Kim Yêu Lông viễn cổ này chỉ muốn nhanh chóng chui vào trong động phủ sợ rằng không bình thường, chúng ta mau giải quyết, đừng để nó thu hút những cường giả khác tới, bằng không sẽ phiền phức.



Hắc Vũ nói, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang màu đen dẫn đầu tiến vào động phủ.



- Chúng ta đuổi.



Lục Thiếu Du nhíu mày lập tức theo đuôi. Dọc sơn động, bốn phía đều là thạch bích trơn bóng, mọi người đi vào trong sơn động, mơ hồ có thể cảm giác được một cỗ năng lượng ba động lớn.



- Chưởng môn, đây là nơi mà ta thu được Diễn Linh thánh quả.



Thiên Thủ Quỷ Vương nhìn phía trước rồi nói.



- Chính là nơi này sao?



Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức nhìn về phía trước. Phía trước là một cái dây màu trắng, cái dây mây này lớn như chân của một người trưởng thành, chung quanh có không ít lá cây màu trắng, trên dây mây có năng lượng bàng bạc lan tràn ra chung quanh.



Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn, dây mây này giống như là từ dưới nền đất mọc ra, không biết rễ nó ở nơi nào.



- Khi trước ta len len tới nơi này, vừa mới lấy được một khỏa Diễn Linh thánh quả thì lập tức bị mấy đầu yêu thú phát hiện ra.



Thiên Thủ Quỷ Vương nói, nhớ tới mấy ngày trước bị yêu thú đuổi, trong lòng hắn còn có chút sợ hãi.



Ngao.




Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ bị thương kia biến sắc, trong miệng xuất hiện một cỗ hấp lực, đem hai đầu ấu long nhỏ này trực tiếp hút lại, sau đó đặt ở dưới cái đuôi khổng lồ để hai tiểu tử này không thể giãy ra.



Chi chi.



Hai đầu ấu long không thể giãy ra, liên tục phun ra nuốt vào cái lưỡi nhỏ kêu lên.



- Nhân loại, giết ta, thả bọn họ. Thế nào, ta có thể đi với các ngươi.



Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ bị thương lần nữa nhìn Lục Thiếu Du nói.



- Nếu như ngươi chỉ cần giết một người thì cứ giết ta, đừng làm thương tổn bọn họ.



Đầu mẫu Hoàng Kim Yêu Long kia cũng dùng ánh mắt khẩn cần nhìn Lục Thiếu Du, thân thể to lớn giãy dụa, nhìn hai đầu ấu long, trong mắt tràn ngập vẻ lo lắng. Trong lòng nàng hiểu rõ, nếu như là nhân loại bình thường nhìn thấy hai đứa con của nàng, nhất định sẽ trăm phương ngàn kế thu làm tọa kỵ. Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ nhất giai, vô số người muốn thu làm tọa kỵ.



Chi chi.



Hai đầu ấu long nhìn mẫu thân, dường như có thể hiểu được mẫu thân chúng nó đang nói gì. Trong hai đôi mắt nhỏ có chút ướt át, thân hình liên tục giãy dụa, không biết lấy sức lực từ đâu thoát ra khỏi đuôi phụ thân, nhảy lên người mẫu thân rồi leo lên trên cái đầu khổng lồ của mẫu thân.



Grao.



Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ mẹ rít lên một tiếng trầm thấp vô cùng thân thiết, hai mắt cũng ươn ướt. Vô cùng thân thiết liếm láp hai đầu ấu long này.



Không ai thấy lúc này hai mắt Tiểu Long đã ươn ướt. Nhìn cảnh này, nước mắt không tự chủ mà tràn ra. Không chỉ có Tiểu Long, Lục Tâm Đồng và Dương Quá cũng vậy. Đặc biệt là Lục Tâm Đồng, hầu như là sắp rơi nước mắt.



- Nhân loại, ngươi thả bọn họ, ta không phản kháng. Đồng thời còn tặng cho ngươi một ít bảo vật, chỉ cần ngươi thả bọn họ là được.