Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 18 : Mua dược liệu

Ngày đăng: 01:38 22/04/20


- A! rất vừa người.



Sau khi Lục Thiếu Du mặc trường bào vào, thì hắn cảm thấy rất vừa người, mặc rất thoải mái. Lục Thiếu Du đột nhiên nghĩ đến, kiếp trước hay kiếp nầy, Lục Vô Song chính là người duy nhất mua quần áo cho mình, mà còn là nữ nhân.



- Vừa người là được rồi, ta có mang theo bữa sáng đến, cùng nhau ăn điểm tâm nha?



Lục Vô Song nhấc lên một cái giỏ, một mùi hương bay tới, bên trong tuyệt đối là món ngon.



- Vô Song, ta đã ăn sáng rồi, hôm nay phòng giặt quần áo có tương đối nhiều việc, con cùng Thiếu Du ăn đi, ta phải đi làm việc.



La Lan Thị nói.



- Tam Thẩm, vất vả cho ngươi quá, ta sẽ nghĩ cách để cho lão gia...



Lục Vô Song nói, mặt mày bên lộ ra vẻ bất đắc dĩ, đây là việc do Tam thúc Đại phu nhân phân cho, tuy rằng địa vị của nàng tại Lục gia không thấp, nhưng là vì không thể thay đổi.



- Đứa nhỏ ngốc, ta như vậy tốt rồi, huống chi, ta vốn là một nha hoàn, chỉ có thể làm nha hoàn thôi.



La Lan Thị hơi chút mỉm cười, sau đó đã rời khỏi đình viện.



Lục Thiếu Du chăm chú nhìn, trong lòng cuộc sống không khá giả, nói thầm:



- Mẫu thân, lại để mẫu thân phải chịu khổ thêm một thời gian nữa, sẽ rất nhanh thôi, con sẽ không để cho mẫu thân phải chịu khổ nữa.



- Thiếu Du, chúng ta ăn điểm tâm thôi.



Lục Vô Song nói một tiếng, sau đó mở giỏ thức ăn ra, rồi bày những món ăn được trang trí rất tinh xảo.



- Ân.



Lục Thiếu Du đáp nhẹ một tiếng sau đó ngồi xuống ghế, những điểm tâm này tuy đều là mỹ vị nhưng hắn ăn vào miệng lại cảm thấy nhạt nhẽo, không có chút mùi vị nào, nghĩ đến mẫu thân vẫn còn chịu uất ức, hai mươi kim tệ còn không biết kiếm ở đâu, trong lòng phiền muộn không thôi.



- Thiếu Du, đệ có tâm sự à?




- Thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng, năm mươi kim tệ, phiền toái gì cũng có thể giải quyết.



Lục Thiếu Du nhìn năm mươi kim tệ trong tay lẩm bẩm nói.



- Công tử, đồ ngươi ăn thật phong phú a, mất công ta mang bữa sáng đến cho ngươi.



Không biết Lục Tiểu Bạch đã xuất hiện trong đình viện từ khi nào, hắn nhìn thấy mỹ thực trên bàn thì nhanh chóng ném bữa sáng trên tay sang một bên, xông vào ăn như hổ đói.



- Ăn nhanh đi, ăn xong thì cùng ta ra ngoài một chuyến.



Lục Thiếu Du nói.



- Đi đâu a? Ta là người hầu cấp thấp làm sao có thể tùy tiện ra ngoài được?



Lục Tiểu Bạch nhồm nhoàm nói.



- Sợ cái gì, đi lối cửa sau, sẽ không ai biết đâu.



Lục Thiếu Du nói.



- Được, ta cũng muốn ra ngoài dạo chơi.



Ngay sau đó hai người theo lối cửa sau của Lục gia ra ngoài, nhìn thấy Nam thúc ở cửa sau Lục Thiếu Du không khỏi đắc ý hừ khẽ một tiếng, tựa như muốn nói bây giờ ta đi mua dược liệu.



Đi trên đường lớn, dựa theo trí nhớ trong đầu, đối với Trấn Thanh Vân Lục Thiếu Du cũng khá quen thuộc, Trấn Thanh Vân này cũng không nhỏ. Lục Thiếu Du cùng Lục Tiểu Bạch thả chậm tốc độ đi trên đường như thể đang đi dạo.



Nhìn hai bên đường, những đồ vật mới lạ hấp dẫn của dị thế khiến Lục Thiếu Du không khỏi mở rộng tầm mắt, đây là lần đầu tiên hắn đi dạo phố từ khi đến Đại lục Linh Vũ.



Đi qua mấy con đường, Lục Thiếu Du cũng không quên nhiệm vụ chính của mình, muốn mua những thứ Nam thúc đã viết trên giấy thì phải đến cửa hàng chuyên dụng mới có, những dược liệu để luyện đan dược không phải cửa hàng bình thường có thể bán.



Dựa theo hiểu biết của Lục Thiếu Du, những cửa hàng có thể bán dược liệu trong Trấn Thanh Vân rất hiếm, hầu hết đều là cửa hàng của các gia tộc, mà Lục gia cũng là một trong số đó.