Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1842 : Được quà gặp mặt

Ngày đăng: 02:02 22/04/20


Lão giả cúi đầu thi lễ nói.



- Ngươi...



Ánh mắt Độc Cô Cảnh Văn hiện lên vẻ tức giận.



- Chuyện của Độc Cô gia, ngươi có thể quản, nhưng chuyện của bổn công tử, ngươi còn quản không được, cũng không tới lượt ngươi quản!



Lục Thiếu Du trầm giọng nói, hắn từng gặp qua lão giả này ở Vân Dương tông, hơn nữa từng bị nhục nhã, những năm nay hắn chưa từng lãng quên, Lục Thiếu Du quan sát, hắn đã lên tới linh tôn nhị trọng, hẳn chỉ vừa đột phá không lâu.



- Tiểu tử, biết ngươi là linh Vũ song tu, Vũ giả ngũ hệ, thực lực tiến bộ không chậm, còn là người đứng đầu mười đại cường giả trẻ tuổi gì đó, chẳng qua ở trước mặt ta ngươi cái gì cũng không phải, không có tư cách kêu gào thứ gì, có chút thiên phú cao quý cũng không phải phàm phu các ngươi có thể vượt qua!



Cửu trưởng lão nhìn Lục Thiếu Du lộ vẻ khinh thường.



- Ta cũng có thể nói cho ngươi biết, ở trước mặt ta ngươi cũng không có tư cách kêu gào, chỉ bằng ngươi còn chưa có tư cách này!



Lục Thiếu Du trầm xuống, hôm nay mình làm sao cho phép lão gia hỏa này tiếp tục vũ nhục mình, chỉ là linh tôn nhị trọng mà thôi, làm sao đủ tư cách!



Nghe được lời nói của hắn, người của Độc Cô gia trầm mặt, có kinh ngạc, có nghi hoặc, hơn phân nửa là khinh thường.



- Ha ha...



Cửu trưởng lão giận quá thành cười.



- Tiểu tử, ngươi là tự mình giải quyết để giảm bớt tra tấn, hay bản tôn tự động thủ đem ngươi bằm thây vạn đoạn!



- Cửu trưởng lão, ngươi rất làm càn!



Ánh mắt Độc Cô Cảnh Văn âm hàn tới cực điểm, rít ra từng chữ:



- Cửu trưởng lão, có cần ta động thủ với ngươi thử xem hay không!



Hắc Vũ đã khôi phục hình người, đi tới sau lưng Lục Thiếu Du, ánh mắt đảo qua cửu trưởng lão, nhìn thấy Lục Thiếu Du cũng không phản ứng, nên không lên tiếng.



- Không dám!



Nhìn thấy sắc mặt của Độc Cô Cảnh Văn, cửu trưởng lão cúi đầu hành lễ nói, cũng không dám va chạm với nàng.



- Thiếu Du là bằng hữu của ta, hôm nay ngươi nhất định phải xin lỗi Thiếu Du, nếu không ta sẽ động thủ với ngươi!



Độc Cô Cảnh Văn lãnh nhược băng sương, đôi mắt nhìn chằm chằm cửu trưởng lão.
- Được rồi, ngươi ôm cái gì!



Lục Thiếu Du trừng mắt, ý tứ như muốn nói:



- Lão đại ngươi còn chưa ôm đủ đâu, ngươi xem náo nhiệt gì!



- Hừ!



Tiểu Long trừng mắt nhìn hắn.



- Ca ca, đây là Cảnh Văn tỷ sao, cũng xinh đẹp như Bạch Linh tỷ, Vô Song tỷ.



Lục Tâm Đồng đi tới gật đầu cười nói.



- Cảnh Văn, đây là...



Lục Thiếu Du đang định giới thiệu, ánh mắt Độc Cô Cảnh Văn nhìn qua Lục Tâm Đồng, cười nói:



- Người bài danh thứ ba trong mười đại cường giả trẻ tuổi, linh vương trẻ tuổi nhất, là Lục Tâm Đồng muội muội đi!



Độc Cô Cảnh Văn cười nói.



- Cảnh Văn tỷ!



Lục Tâm Đồng bị thổi phồng, cười ngượng ngùng, nói:



- Nhưng vẫn kém hơn tỷ tỷ, tỷ đã là linh tôn!



- Muội còn nhỏ, căn cơ là quan trọng nhất, ta vội vàng ra cửa nên không mang theo quà gặp mặt, kiện hồn khí phòng ngự địa cấp này tặng cho muội, vật này xem như không tệ lắm, là do cường giả trong tộc ta luyện chế, có chút trợ giúp với linh hồn lực.



Độc Cô Cảnh Văn nói xong, hào quang chợt lóe, một Linh Khí hình cung điện xuất hiện trong lòng bàn tay.



- Di...



Ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, trong kiện Linh Khí cung điện kia có một cỗ khí tức làm linh hồn người bị áp chế, tựa hồ cực kỳ tương tự với cỗ khí tức quỷ dị trong Độc Cô gia tộc, có tác dụng áp chế linh hồn người khác.



- Đa tạ Cảnh Văn tỷ!



Sau thoáng lặng người, Lục Tâm Đồng nghe theo ý tứ của Lục Thiếu Du đem Linh Khí thu vào trữ vật giới chỉ, làm không ít người đứng xa xa vô cùng hâm mộ.