Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1861 : Thiên Quả trùng động

Ngày đăng: 02:03 22/04/20


- Thiếu chủ, ngươi có phát hiện hay không, nơi này không có năng lượng tồn tại, căn bản không thể tu luyện.



Hắc Vũ đột nhiên nói.



Lục Thiếu Du vốn không để ý, nghe vậy liền cảm giác, nơi này thật sự không có thiên địa năng lượng, căn bản không cách nào tu luyện.



- Có vài phần tương tự như mật địa của Vân Dương tông!



Lục Thiếu Du nghĩ thầm, nhưng mỗi lần Vũ Linh thánh quả chín tới, mật địa Vân Dương tông tràn ngập năng lượng, tốc độ tu luyện tăng nhanh hơn nhiều lần.



- Chẳng lẽ nơi đây cũng là một lục địa thượng cổ riêng biệt?



Lục Thiếu Du suy đoán, theo lời Độc Cô Cảnh Văn, mật địa Vân Dương tông cũng vậy, chẳng lẽ nơi này cũng thế sao?



- Di, chân khí quen thuộc kia lại tới nữa!



Vào lúc này Lục Thiếu Du lại cảm giác được cỗ chân khí quen thuộc khi nãy đã hiện qua một lần.



- Hắc Vũ thúc, đi theo ta!



Hắn lập tức đi về phía trước, dọc theo đường đi trong khu rừng rậm cũng có không ít nguy hiểm, có chút thực vật cũng có lực công kích, Lục Thiếu Du tận mắt nhìn thấy yêu thú phi hành tam giai bị một gốc cổ thụ che trời tung ra vô số dây mây đánh chết, sau đó cắn nuốt máu tươi.



Vài giờ sau cả hai đã đi xa vô cùng, mà cỗ chân khí quen thuộc kia ngày càng thêm rõ ràng.



Cuối cùng Lục Thiếu Du lăng không dừng lại trước một sơn cốc.



- Thiếu chủ, trong này có một cỗ khí tức cực kỳ đặc biệt!



Hắc Vũ nhìn thấy sơn cốc phía trước, bốn phía có không ít đá lớn, mà trên bầu trời sương mù quang quẩn dày đặc.



- Hắc Vũ thúc, nơi này giống như là một cấm chế!



Lục Thiếu Du đánh giá một lúc mới lên tiếng.



- Trong này cũng có cấm chế sao?
Lục Thiếu Du không khách khí thu Diễn Linh thiên quả vào trong một hộp ngọc, lại đi thẳng vào hang động.



Bên trong hang động, bốn phía là vách đá thật dày, vách đá bóng loáng vô cùng, càng đi vào trong Lục Thiếu Du càng cảm giác được năng lượng quen thuộc không ngừng lan tràn ra ngoài.



Một khắc sau, hang động trở nên rộng lớn, xấp xỉ hang động mà Bàn Hủy ở lại khi đó.



- Là nơi này sao?



Lục Thiếu Du vẫn luôn đi theo cây mây vào bên trong, đi tới nơi này cây mây cũng lớn hơn không ít, nhìn qua như dây thường xuân leo trên vách đá, chung quanh sinh trưởng lá cây hình cung màu trắng rậm rạp, bên trên có năng lượng hùng hậu lan tràn.



Một màn trước mắt làm Lục Thiếu Du nhíu mày, trên cây mây cũng có không ít Diễn Linh thiên quả, ước chừng là hơn mười quả.



- Nguyên lai khí tức tới từ đây!



Lục Thiếu Du lẩm bẩm, hắn luôn cảm giác có chân khí quen thuộc, thì ra tới từ Diễn Linh thiên quả.



Xuy...



Ngay khi hai người tới gần, cây mây bắt đầu khô héo, bởi vì Diễn Linh thiên quả không thể tiếp xúc nhân khí, một khi gặp phải sẽ lập tức úa vàng.



- Thu!



Thân ảnh Lục Thiếu Du chợt lóe, nháy mắt thu thiên quả vào trong hộp ngọc.



Vào lúc này Hắc Vũ đi tới trên thạch đài, thạch đài diện tích không nhỏ, bên trên phủ kín một tầng tro bụi.



Hắc Vũ thổi tan tro bụi, nhìn xuống thạch đài giống như một tấm bản đồ.



Sắc mặt Hắc Vũ nhất thời có chút biến hóa, sau thoáng do dự nhẹ nhàng điểm xuống một chỗ, ngay nháy mắt ngón tay điểm xuống, chuyện quỷ dị liền phát sinh, không gian dao động bên người Hắc Vũ chợt dao động, ngay sau đó thân hình biến mất ngay tại chỗ không chút tiếng động, mà Lục Thiếu Du đang thu thập Diễn Linh thiên quả nên không hề phát hiện.



Oanh long long...



Thu hồi toàn bộ Diễn Linh thiên quả, tổng cộng là bốn mươi ba quả, ngay lúc vừa thu quả cuối cùng, cả vách đá run lên, cây mây biến mất, trên vách đá xuất hiện một cửa động thật lớn, là do rễ của Diễn Linh thiên quả lưu lại.