Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 1869 : Gặp lại trong mật thất (2)

Ngày đăng: 02:03 22/04/20


Phốc!



Trong mắt Hắc Vũ ướt át, quỳ gối trước người lão nhân:



– Hắc Vũ rốt cục tìm được chủ nhân, Hắc Vũ tới chậm, xin chủ nhân tha tội!



– Hắc Vũ, ngươi còn sống là tốt rồi, ta thật sự lo lắng ngươi đã đi rồi, mau đứng lên!



Hư ảnh đỡ lấy Hắc Vũ, trong mắt rung động, một người một thú qua những năm tháng sinh tử tôi luyện, quan hệ vượt qua khỏi chủ bộc từ lâu.



– Nam thúc, sư phụ, đệ tử đã trở lại!



Lục Thiếu Du mỉm cười nói.



– Trở về là tốt rồi, không sao chứ?



Nam thúc lướt qua Lục Thiếu Du, có vẻ ngoài ý muốn, nói:



– Vũ vương cửu trọng, linh vương bát trọng, không tệ lắm!



– Chuyến đi hoàn hảo, chỉ có chút phiền toái nhỏ!



Lục Thiếu Du trả lời.



– Thiếu Du, có thu hồi được Hổ Âm yêu tinh hay không?



Thánh Thủ linh tôn hỏi, nhìn thấy Hắc Vũ cùng ái đồ trở lại, cũng biết Thánh Linh giáo không có vấn đề gì.



– Sư phụ, đã lấy về!



Lục Thiếu Du đưa ra hộp gấm màu trắng.



Ánh mắt Thánh Thủ linh tôn vui vẻ, cầm hộp gấm mở ra, một cỗ năng lượng hùng hậu lan tràn.



– Hống…



Bên trong hộp gấm có tiếng hổ gầm mơ hồ vang vọng, viên tinh thạch màu trắng hổ hình không ngừng tán phát năng lượng.



– Hổ Âm yêu tinh!



Ánh mắt Nam thúc cũng vui sướng, đây là bảo vật của Bạch Hổ bộ tộc, nhưng mộ địa Bạch Hổ bộ tộc phải nằm dưới lòng đất vạn thước, phối hợp cùng địa tâm Linh Khí mới sản sinh ra bảo vật này, là vật vô giá, có Long Dương linh quả cùng Hổ Âm yêu tinh, thương thế của hắn đã có vài thành nắm chắc sẽ khôi phục.



– Đã có Hổ Âm yêu tinh cùng Long Dương linh quả!



Thánh Thủ linh tôn mỉm cười.
– Chúng ta gia nhập Phi Linh môn, nhưng thực lực cùng đãi ngộ có chênh lệch, vì vậy hi vọng hôm nay chưởng môn cho ta lời công đạo!



Triệu Huy Hổ nói.



– Vậy sao, ngươi hẳn cảm thấy được thực lực của ngươi rất mạnh phải không, như vậy đi, nếu ngươi thắng ta, ta sẽ để ca ca mời ngươi trở thành tôn sứ hộ môn thế nào?



Lục Tâm Đồng nhàn nhạt cười.



Nụ cười của nàng làm trong lòng Triệu Huy Hổ phát lạnh.



– Việc này…



Trong mắt Triệu Huy Hổ lóe tinh quang, nhất thời không biết nên nói gì, muốn hắn giao thủ với người nổi danh như Lục Tâm Đồng, hắn thật có chút do dự.



– Hay là ngươi thắng ta, chức chưởng môn này ta sẽ giao cho ngươi!



Một thanh âm trầm thấp vang lên, Lục Thiếu Du vô thanh vô tức hiện thân ngay trước mặt mọi người.



– Chưởng môn!



– Công tử!



Mọi người lại hành lễ, Lục Thiếu Du phất tay, ánh mắt rơi lên Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ cùng Hoàng Đan cách đó không xa, nhìn ba người không có việc gì hắn cũng yên tâm.



– Không dám, chưởng môn nói đùa!



Triệu Huy Hổ sửng sốt, vừa nhìn thấy Lục Thiếu Du, chẳng biết tại sao trong lòng hắn càng thêm bất an, không ngừng cảm thấy lạnh lẽo.



– Ta không có nói đùa, có lẽ ngươi rất có lòng tin đối với thực lực của mình, không phải ngươi đã nói sao, thực lực của ngươi không kém hơn chư vị cung phụng khác, hiện tại ta cho ngươi cơ hội, ngươi thắng ta, chức chưởng môn sẽ là của ngươi!



Lục Thiếu Du thản nhiên nói.



– Chưởng môn, ý tứ của Triệu trưởng lão không phải như thế, ý của Triệu trưởng lão…



Ánh mắt Chu Minh Hải chợt lóe, nhưng còn chưa nói xong chỉ nghe “ba” một tiếng, thân hình Chu Minh Hải đá bị đánh bay ra ngoài hơn mười thước.



– Phanh!



Thân hình nặng nề nện lên quảng trường, trên mặt Chu Minh Hải hiện lên dấu tát tai, khóe miệng phun máu, sắc mặt biến thành tái nhợt.



Mọi người vô cùng kinh ngạc, không ngờ linh vương nhị trọng lại bị một cái tát đánh bay, thực lực như vậy không khỏi quá mạnh mẽ!



– Ta không hỏi ngươi thì ngươi câm miệng cho ta, còn chưa tới lượt ngươi nói leo vào, thân là người của Phi Linh môn, nên hành lễ trước khi nói, xem Phi Linh môn là gì, cái thứ không biết cấp bậc lễ nghĩa!