Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1949 : Không biết xấu hổ
Ngày đăng: 02:04 22/04/20
Vẻ mặt Công Tôn Hóa Nhai trầm xuống, sát khí tràn ra. Khí tức cường hãn bạo phát, Lục Thiếu Du một câu lão thất phu, hai câu lão thất phu khiến cho hắn vô cùng tức giận.
- Tiểu tử, nhường ngươi ba chiêu, ra tay đi.
Gia Cát Tây Phong lạnh nhạt nói, quạt trong tay phe phẩy, trường bào rung động. Gợn sóng trong không gian quanh thân bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được đang cuồn cuộn, hắn cũng bị Lục Thiếu Du chọc giận.
- Nhường ta ba chiêu sao?
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo hàn ý.
Đồng Quy Tinh không nói gì, khí tức quanh người cũng tràn ra. Lúc này ba cỗ khí tức của ba người đều tập trung trên người Lục Thiếu Du, sợ rằng lúc này Lục Thiếu Du muốn thoát thân cũng khó khăn.
Cảm giác khí tức của ba người, khí tức của ba người này đã khóa chặt bản thân, ánh mắt Lục Thiếu Du chợt lóe lên, quanh thân cũng có một cỗ khí tức bắt đầu lan tràn ra. Bốn người đứng ở phía xa nhìn nhau, khí tức bắt đầu tiếp xúc trong không gian. Khí tức vô hình trung khiến cho toàn bộ không trung Thiên Môn cốc nặng nề. Bốn người đánh một trận đồng nghĩa với việc bốn người đứng đầu bốn sơn môn đánh một trận.
Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Hắc Sát giáo đến diệt Phi Linh môn. Bốn người đứng đầu bốn đại sơn môn đánh một trận tương đương với trận đấu khai mào, thắng thua đối với nhân mã song phương mà nói có tác động vô cùng lớn tới sĩ khí. Đông đảo cường giả cũng muốn biết Lục Thiếu Du này lấy một chọi ba, rốt cuộc là bản thân hắn có thực lực hay là không biết trời cao đất rộng. Lục Thiếu Du này mới chỉ thành danh trong thành Cự Giang không bao lâu, lẽ nào trong thời gian ngắn đã có thực lực chống lại ba cường giả thành danh đã lâu như Gia Cát Tây Phong, Đồng Quy Tinh, Công Tôn Hóa Nhai sao.
Hít.
Trong bầu không khí căng cứng này Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, thân ảnh tạo thành một đường vòng cung, đường vòng cung này cực kỳ kỳ quái, toàn bộ thân thể giống như mãnh thú vận sức chờ phát động, cỗ khí thế giống như vồ mồi kia vô hình trung khiến cho trong lòng mọi người không khỏi run lên, phảng phất như người đứng trước mặt bọn họ là một đầu mãnh hổ vậy.
- Vô liêm sỉ.
Giác Linh Tôn giả, Tình Linh Tôn giả cùng chúng cường giả Linh Thiên môn giận dữ, dường như muốn xuất thủ.
- Giác Linh Tôn giả, các ngươi gấp cái gì? Chúng ta còn chưa gấp a.
Thiên Phong Tôn giả nói.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười, nụ cười này mang theo ý tứ chế giễu, thực lực của Lục Thiếu Du hắn là người rõ ràng nhất, lực phòng ngự kinh khủng của tiểu tử kia há là thứ mà người bình thường có thể đối phó. Công Tôn Hóa Nhai, Đồng Quy Tinh là Vũ Vương cửu trọng đỉnh phong thì làm sao? Gia Cát Tây Phong dường như có chút ẩn giấu, thế nhưng chỉ sợ tính toán của Gia Cát Tây Phong sẽ phải thất bại.
Giữa không trung, Hắc Vũ lạnh nhạt nhìn về phía trước, ánh mắt bình tĩnh không chút gợn sóng.
Ầm ầm.
Chỉ trong chớp mắt, công kích kinh khủng của ba người phóng lên cao, khoảng cách càng ngày càng gần Lục Thiếu Du.
Nói thì dài thế nhưng trên thực tế chỉ trong sát na mà thôi. Mà trong sát na này, khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười nhạt, ba người này nói cái gì mà nhường ba chiêu, Lục Thiếu Du căn bản không tin, cho nên cũng không để ý.