Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 1971 : Mang Linh Tôn Giả
Ngày đăng: 02:04 22/04/20
Lục Thiếu Du nhìn mọi người, dường như bọn họ bị thương không nhẹ.
Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng lau máu bên môi nói:
- Giáo chủ,chút vấn đề nhỏ này qua một thời gian là sẽ lành.
Tuy các cường giả Thánh Pháp Bộ bị thương khá nặng nhưng không nguy hiểm mạng sống. Cửu Tinh Khốn Long trận bị mạnh mẽ phá hủy, bọn họ chỉ bị chấn thương.
Gia Cát Tử Vân bị Lục Tâm Đồng chộp trong tay nhưng không bị khóa miệng, thấy người áo trắng mảnh khảnh thì lớn tiếng kêu cứu:
- Liễm Linh lão tổ, tất cả đệ tử chúng ta đều bị Lục Thiếu Du giết, thái thượng trưởng lão cũng bị Lục Thiếu Du giết. Cứu ta, mau cứu ta với!
Lão nhân áo trắng nhìn Gia Cát Tử Vân chằm chằm, ánh mắt lạnh băng nhìn thẳng Lục Tâm Đồng:
- Tiểu nữ oa nhi, mau buông người trong tay ngươi ra.
Lục Tâm Đồng trợn to mắt liếc hướng Lục Thiếu Du đứng bên cạnh. Nét mặt Lục Thiếu Du sa sầm, hắn định mở miệng nói chuyện bỗng một thanh âm già nua từ xa ồm ồm vọng lại.
- Liễm Linh, ngươi sống hơn một tuổi vậy mà ăn một tiểu nữ oa nhi tại đây, không sợ làm mất mặt Lan Lăng sơn trang của ngươi sao?
Nghe thanh âm này, đám người Lữ Chính Cường, Lữ Tiểu Linh, Giác Linh Tôn Giả đứng một bên sắc mặt dịu lại, thở phào nhẹ nhõm.
- Phù!
Tiếng quát vừa dứt, trên bầu trời khuếch tán sóng gợn, một làn sóng không gian như bị xé rách, bóng người mặc trường bào màu tím bay ra.
Khi người áo tím xuất hiện toát ra khí thế vô hình, bề ngoài bảy mươi tuổi. Nếu nhìn kỹ người áo tím thì linh hồn sẽ run sợ, không kiềm được rét run. Vô hình trung cảm giác có năng lượng ngạo bao phủ người.
Thấy người này các cường giả Linh Thiên môn hành lễ cung kính nói:
- Tham kiến Mang Linh lão tổ!
Người tới phất tay ra hiệu, mắt nhìn chằm chằm mảng lớn sơn mạch, cảnh xác chết la liệt làm người đó nhíu mày.
Lục Thiếu Du ngước lên nhìn:
Đồn rằng linh vũ song tu, vũ giả ngũ hệ. Tuy Yết Sát Tôn Giả luôn bế quan nhưng có đệ tử bẩm báo cho biết việc lớn thế này.
Yết Sát Tôn Giả cau mày nói:
- Tiểu tử chưa dứt sữa nhưng giọng điệu thật lớn lối, bản tôn muốn giết mạng nhỏ của ngươi không khác gì giẫm chết một con kiến.
Mắt Hắc Vũ lóe sát ý:
- Huênh hoang! Đừng nói nhà ngươi không có thực lực lấy mạng của thiếu chủ nhà ta, ngươi cũng không có tư cách lấy! Nếu chủ nhân có ở đây thì một bàn tay đủ đập chết ngươi!
Có người nhục nhã thiếu chủ tức là sỉ nhục chủ nhân, Hắc Vũ tuyệt đối không cho phép.
Yết Sát Tôn Giả nhìn Hắc Vũ chằm chằm:
- Linh thú bát giai hậu kỳ?
Mắt Yết Sát Tôn Giả bắn tia sáng lạnh về phía Hắc Vũ, nhưng rồi lão ngạc nhiên cảm nhận khí tức trên người Hắc Vũ.
Gia Cát Tử Vân hét to:
- Liễm Linh lão tổ, cứu ta ta! Cứu ta trước đi! Phụ thân của ta và Công Tôn tông chủ, Đồng giáo chủ đều bị Lục Thiếu Du bắt giữ, cứu ta với!
Tận mắt thấy giết chóc ngút trời làm Gia Cát Tử Vân nghĩ mà run, gã cứ tưởng Lục Thiếu Du chết chắc, Phi Linh môn sẽ bị san bằng, nhưng ai ngờ kết quả khác hẳn với tưởng tượng? Thực lực của Lục Thiếu Du đã mạnh đến mức Gia Cát Tử Vân không theo kịp, ba sơn môn bị tàn sát hầu như không còn.
Gia Cát Tử Vân dứt lời, Yết Sát Tôn Giả, Phong Vũ Tôn Giả, Liễm Linh Tôn Giả cùng nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm:
- Tiểu tử, mau thả người, nếu không bản tôn sẽ bằm thây ngươi ra thành nhiều mảnh!
Mang Linh Tôn Giả cũng nhìn Lục Thiếu Du đăm đăm, ánh mắt thay đổi, dường như người của Linh Thiên môn truyền âm báo cáo gì đó với lão.
Lục Thiếu Du lạnh lùng hỏi:
- Tại sao ta phải thả người? Các ngươi cảm thấy mình có thể uy hiếp ta được sao?