Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 197 : Thiên Sí Tuyết Sư

Ngày đăng: 01:41 22/04/20


Ngân Linh Huyễn Thử có huyết mạch rất mạnh trong linh thú, huyết mạch linh thú không thấp hơn Thiên Sí Tuyết Sư bao nhiêu, thực lực cường đại, biến ảo khó dò.



Một lần nữa Lục Thiếu Du ngạc nhiên xem xét thiếu nữ. Lữ Tiểu Linh có lai lịch gì mà được yêu thú, linh thú như Thiên Sí Tuyết Sư, Ngân Linh Huyễn Thử?



Lục Thiếu Du nói:



– Tiểu thư là Linh Giả, yêu thú hộ thân sử dụng linh thú là được, không thích hợp dùng yêu thú đi?



Lữ Tiểu Linh trả lời:



– Phụ thân cũng nói vậy, nhưng ta thích Thiên Sí Tuyết Sư, nó đáng yêu hơn. Ta muốn khống chế hai con nhưng không ngờ chúng nó cùng chạy mất.



Lục Thiếu Du hỏi:



– Thực lực của chúng nó cỡ đẳng cấp gì?



Đây mới là điều Lục Thiếu Du quan tâm nhất, có một suy nghĩ xấu xa manh nha trong lòng hắn.



Lữ Tiểu Linh nói:



– Thiên Sí Tuyết Sư là nhị giai hậu kỳ, Ngân Linh Huyễn Thử là nhị giai trung kỳ. Chúng nó rất mạnh, một mình ta không đối phó được, nên cần tìm linh lực đẳng cấp Vũ Phách hỗ trợ.



Lục Thiếu Du nói:



– Nhưng ta mới là Vũ Sĩ.



Lòng Lục Thiếu Du thầm tính toán.



Lữ Tiểu Linh nói:



– Miễn có thể liều một lần, ngươi ngăn được Thiên Sí Tuyết Sư để ta đối phó với Ngân Linh Huyễn Thử trước, sau đó mới đối phó Thiên Sí Tuyết Sư.



Lục Thiếu Du hỏi:



– Sơn mạch Lan Lăng không nhỏ, làm sao tiểu thư tìm ra bọn chúng?



Lữ Tiểu Linh đáp:




Lữ Tiểu Linh hỏi:



– Ta cảm thấy ngươi rất kỳ lạ. Từ khi ta đi ra tất cả nam nhân đều thích nhìn ta chằm chằm, chỉ có ngươi là không. Chẳng lẽ vì ta không đẹp sao?



Lục Thiếu Du nhìn thẳng mắt Lữ Tiểu Linh:



– Tất nhiên là không, chỉ vì tiểu thư quá đẹp, ta sợ nhìn lâu sẽ không kiểm soát được mình.



Lữ Tiểu Linh lại tò mò hỏi:



– Tại sao ngươi không thể kiểm soát được mình? Nếu mất kiểm soát thì ngươi sẽ làm gì? Cho ta biết được không?



Lục Thiếu Du sắp đứt dây thần kinh, rõ rành rành là dụ dỗ hắn.



Xe ngựa đột nhiên dừng lại, xa phu từ ngoài xe nói vọng vào:



– Tiểu thư, chúng ta đã đến Lan Lăng sơn. Ta không dám đi tiếp. Các người hãy xuống xe tại đây.



Lữ Tiểu Linh nói:



– Chúng ta xuống đi.



Lữ Tiểu Linh nhảy ra ngoài trước.



Khi Lục Thiếu Du xuống xe ngựa thì dãy sơn mạch đập vào mắt hắn. Sơn mạch này không phải Sơn mạch Vụ Đô nhưng nhìn cũng nhìn không tới cuối.



Sơn mạch phương xa không như Sơn mạch Vụ Đô đầy rẫy rừng rậm. Sơn mạch này có núi non trập trùng, ngẫu nhiên ở chỗ sâu trong mới có một rừng cây.



Lữ Tiểu Linh đến trước mặt lão xa phu khoảng năm mươi tuổi:



– Cho ngươi.



Lữ Tiểu Linh lấy ra nắm kim tệ khoảng bốn, năm chục khối đưa hết cho xa phu.



Lão xa phu rối rít cảm ơn, lái xe rời đi. Lục Thiếu Du cứ tưởng xe ngựa là của Lữ Tiểu Linh, hóa ra nàng thuê xe.