Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2030 : Ai có tự tin

Ngày đăng: 02:05 22/04/20


Dương Quá đi tới, đôi mắt ướt át như nhi đồng phạm sai lầm:



- Tỷ tỷ, ngươi có biết ta rất nhớ ngươi hay không?



- Lớn mật, dám càn rỡ trước mặt nhị công chúa!



Trung niên nhân hét lớn một tiếng, trừng mắt nhìn Dương Quá.



- Đại ca, có phải ngươi nhận lầm người rồi hay không?



Lục Tâm Đồng cùng Lục Thiếu Du đi tới bên cạnh Dương Quá, Lục Tâm Đồng sợ hắn gặp nguy hiểm liền đưa tay kéo hắn ra sau.



Lục Thiếu Du nhìn nữ tử, ánh mắt vô cùng nghi hoặc.



- Ta làm sao nhận sai được, sẽ không, sẽ không!



Dương Quá cũng không giãy dụa, thân hình run rẩy nói.



Trung niên nhân nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt vô cùng kiêng kỵ, nói:



- Nhị công chúa, nghiệt…trưởng lão trong tộc đã căn dặn, nhất định phải mang hắn trở về, cho dù là nhị công chúa cũng không thể làm trái mệnh lệnh!



- Ta làm việc, không cần các ngươi khoa tay múa chân!



Nữ tử trách mắng.



Dứt lời, ánh mắt nàng nhìn qua Tiểu Long:



- Tiểu tử, theo ta trở về một chuyến đi!



- Ha ha, buồn cười, có ta ở đây, ngươi cảm thấy Thanh Long tộc các ngươi có thể mang người đi hay sao?



Đại hán hùng vĩ cười lớn nói, dáng vẻ vô cùng bá đạo.



- Huyền Vũ, tiểu gia hỏa này là người của Thanh Long tộc, nhất định mang về!



Nữ tử nhìn qua đại hán áo đen, lãnh đạm nói.



- Long Yên, tiểu gia hỏa này làm sao là người của Thanh Long tộc, ta ở đây, ngươi đừng mơ tưởng, người cũng do ta mang đi!



Đại hán thản nhiên nói, lại nhìn qua Tiểu Long:



- Tiểu tử kia, đi theo ta, có ta ở đây ngươi sẽ được an toàn, Thanh Long tộc cũng không làm gì được ngươi!



- Ngươi là ai?



Tiểu Long thoáng do dự hỏi.
Nữ tử tuyệt mỹ cũng không ngăn cản hắn, nhìn quầng sáng bao quanh Phi Linh môn, nhíu mày nói:



- Đều trở về đi!



- Nhị công chúa, trưởng lão trong tộc có lệnh…



Trung niên nhân tựa hồ muốn nói gì, nhưng lời còn chưa dứt đã bị nữ tử cắt đứt:



- Các ngươi làm mất mặt Thanh Long hoàng tộc còn chưa đủ sao, chẳng lẽ các ngươi có thể phá vỡ đại trận này, hay các ngươi cho mình là đối thủ của Thánh Thủ linh tôn?



Sắc mặt trung niên nhân run rẩy lên, nhưng không nói thêm lời nào.



- Đi thôi!



Nữ tử nhìn về hướng Phi Linh môn, ánh mắt thở dài, tay vung lên, không gian xung quanh vỡ ra, thân ảnh tiến vào bên trong biến mất không thấy.



Sắc mặt năm đại hán thật khó xem, mang theo vẻ oán hận chật vật thê thảm đi theo sau nàng.



- Tỷ tỷ…



Nhìn thấy nữ tử rời đi, Dương Quá lập tức lao theo.



- Đại ca, ngươi bình tĩnh một chút!



Thân ảnh Lục Thiếu Du chợt lóe, kéo Dương Quá, nhíu mày nói:



- Ngươi đuổi không kịp đâu, đuổi kịp cũng vô dụng, có lẽ ngươi thật sự nhìn lầm người!



- Sẽ không mà, ta làm sao có thể nhận lầm!



Dương Quá thì thào nói nhỏ, âm thanh có chút khàn đục.



- Ai…



Thánh Thủ linh tôn nhìn xa xa, khẽ thở dài, thân ảnh biến mất.



- Mẹ, con nhất định nhanh chóng tới tìm mẹ!



Tiểu Long siết chặt nắm tay, Thanh Long hoàng tộc rốt cục tìm tới, nhưng hôm nay hắn hoàn toàn không có lực đánh trả, điều này kích thích hắn thật nặng nề.



- Các đệ tử tản ra đi, không còn việc gì nữa đâu!



Lục Thiếu Du lăng không đứng thẳng, âm thanh rơi vào trong tai những đệ tử còn đang thất thần.



Lục Thiếu Du xem xét xong thương thế của mọi người, cùng Tiểu Long đi ra sau núi.