Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 206 : Cửu trọng đỉnh phong (2)

Ngày đăng: 01:41 22/04/20


Tiền Bá Thiên nghe nói Lục Thanh đã chết thì muốn bá chiếm Phi Linh sơn, phái hai đệ tử đến thăm dò tình huống.



Lục Thiếu Du lẩm bẩm:



– Hắc Kiếm Môn.



Không biết Hắc Kiếm Môn đang chờ cái gì nhưng chắc chắn sẽ không dễ bỏ qua. Lục Thiếu Du phải tìm cách mới được, tránh cho Phi Linh Môn chịu thiệt lớn.



Lục Thiếu Du vốn không quan tâm Phi Linh Môn chết sống thế nào, nhưng trong Phi Linh Môn có mật thất để lại từ thời kỳ nó còn ở đỉnh cao, vậy thì khác. Nếu Phi Linh Môn xảy ra chuyện gì, Lục Thiếu Du không mở mật thất ra được, chìa khóa nằm trong tay ba trưởng lão khác.



Hơn nữa sống trong Phi Linh Môn một thời gian, Lục Thiếu Du không muốn đệ tử Phi Linh Môn bị người tàn sát. Nếu Hắc Kiếm Môn tấn công, đệ tử Phi Linh Môn chỉ có nước chờ bị làm thịt, không đánh lại nổi, thực lực cách biệt quá lớn.



Lục Thiếu Du nhức cái đầu, hắn cũng yếu, muốn bảo vệ Phi Linh Môn không dễ gì, hoặc nên nói là không đối kháng nổi với Hắc Kiếm Môn.



Lục Thiếu Du nhỏ giọng nói:



– Nếu có Nam thúc ở đây thì tốt rồi.



Nếu có Nam thúc, tuy ngoài miệng sẽ bảo không giúp đỡ nhưng chắc chắn Nam thúc âm thầm giúp Lục Thiếu Du. Có Nam thúc thì sợ gì Hắc Kiếm Môn nho nhỏ? Vấn đề là Nam thúc còn ở Lục gia.



Lục Thiếu Du thầm cảm thán nếu có thể kéo được một cường giả tọa trấn cho Phi Linh Môn thì hắn sẽ nhẹ gánh nhiều.



Nghĩ tới điều này Lục Thiếu Du tự giễu mình. Cường giả thật sự làm sao coi trọng Phi Linh Môn nho nhỏ được? Địa môn đại phái đều sẽ mở rộng sơn môn hoan nghênh cường giả đến.



Thấy Lục Thiếu Du đứng sững sờ, Lục Tâm Đồng ngước đầu hỏi:



– Ca ca đang nghĩ gì?



Lục Thiếu Du lấy lại tinh thần:



– Không có gì.



Lục Thiếu Du nói:



– Ca ca đi ra ngoài một lúc, Lưu Nhất Thủ ngoan ngoãn ở đây không cho đi lung tung.



Lục Tâm Đồng chớp mắt to, nhẹ gật đầu:



– Ừm!



Lục Thiếu Du rời khỏi chỗ ở, nhướng mày. Hắc Kiếm Môn cách Linh Phi sơn không xa, người Hắc Kiếm Môn không có hành động gì, vậy Lục Thiếu Du đành đích thân tới đó. Lục Thiếu Du định tìm một người, sử dụng Sưu Linh Thuật thăm dò tình huống trước, cũng để chuẩn bị.




Thanh niên lộ rõ háo sắc, hai tay sờ ngực thiếu nữ xoa bóp. Thiếu nữ nhắm mắt rên rỉ.



Thiếu nữ vừa thở dốc vừa nói:



– Sư huynh phải hứa với ta sau này không được đụng vào nhị sư tỷ, nếu không ta mặc kệ sư huynh.



Thanh niên khẽ nói:



– Sư muội yên tâm, nhị sư tỷ bị cắt đứt một lỗ tai trong Phi Linh Môn, nhìn xấu muốn nôn, không nổi hứng được. Sư muội tốt hơn, trong lòng ta chỉ có mình sư muội.



Thanh niên sốt ruột luồn tay vào cung trang của thiếu nữ, tay kia dọc theo lưng trượt xuống mông.



Thiếu nữ không chịu nổi khiêu khích, rên rỉ:



– A... Vậy thì tốt, trong lòng ta chỉ có sư huynh. Bảo bối phía dưới của sư huynh mạnh hơn đại sư huynh nhiều.



Thiếu nữ giật mình nói lỡ miệng, vội im ngay.



Thanh niên cười dâm:



– Cái gì? Sư muội và đại sư huynh ngủ với nhau? Hôm nay ta phải cho sư muội biết sự lợi hại của ta!



Thanh niên hấp tấp cởi quần áo, hai người quen tay nhanh chóng cởi sạch đồ.



Lục Thiếu Du chửi thầm:



– Đôi cẩu nam nữ!



Nhìn hai người này yêu đương vụng trộm làm Lục Thiếu Du cũng nóng trong người.



Lục Thiếu Du nhỏ giọng nói với Tiểu Long:



– Tiểu Long, ra tay!



Chân khí bộc phát từ người Lục Thiếu Du, hắn quỳ rạp dưới đất, vọt nhanh ra ngoài như con báo săn.



Vù vù vù!



Tiểu Long hóa thành luồng sáng vàng, bay nhanh ra ngoài mau hơn Lục Thiếu Du. Tiểu Long nhanh như chớp lao về phía hai người.