Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2075 : Kính Hoa, Thủy Nguyệt

Ngày đăng: 02:06 22/04/20


- Là ai có thể đột phá Đế giả?



Khâu Mỹ Vi nghi hoặc hỏi.



- Thiên Linh Đan Tôn.



Lữ Chính Cường nói.



- Không ngờ lại là hắn, không phải bên ngoài đồn rằng hắn đột phá Đế giả thất bại cho nên đã ngã xuống rồi sao?



Khâu Mỹ Vi kinh ngạc, Thiên Linh Đan Tôn này nàng đương nhiên biết tới. Đây chính là một nhân vật phong vân tuyệt đối trên đại lục hơn trăm năm trước, là một người kinh diễm tuyệt luân, không ít đại môn đại phái xuất động cường giả mời thế nhưng hắn cũng không gia nhập, không ngờ hiện tại lại đột phá Đế giả mà còn ở trong Phi Linh môn.



- Linh Vũ song tu, vũ giả ngũ hệ. Đồn rằng khi trước trên trấn Thanh Vân Lục gia xuất hiện một lão giả giải vây cho bọn họ, sợ rằng lão giả này chính là Thiên Linh Đan Tôn. Tiểu tử Lục Thiếu Du này không sợ trời, không sợ đất hóa ra phía sau lưng là có người này. Thảo nào!



Lữ Chính Cường giống như bừng tỉnh, than thở nói.



- Phi Linh môn có Đế giả, lần này coi như chân chính quật khởi rồi.



Khâu Mỹ Vi nói.



- Tất cả đều vượt quá dự liệu của ta.



Lữ Chính Cường nói.



Trong một đám kiến trúc, quang mang trên ngọc giản tin tức trong tay Gia Cát Tây Phong mờ đi, mà ánh mắt hắn lúc này cũng kinh ngạc tới cực điểm.



- Không ngờ, thật không ngờ trong Phi Linh môn lại có Đế giả, tất cả tính toán đều sai rồi.



Gia Cát Tây Phong nắm chặt tay, hai mắt lên.



- Trang chủ, hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?



Một trưởng lão đi tới bên người Gia Cát Tây Phong rồi hỏi.



- Bên ngoài gần đây còn nghị luận gì không?



Ánh mắt Gia Cát Tây Phong khẽ đổi, nhìn trưởng lão này rồi hỏi.




Xa trong không trung có tiếng xé gió nhanh chóng kéo tới, trong nháy mắt có hai đạo khí tức cường hãn nhanh như thiểm điện bắn về phía sơn trang này.



Mộ Dung Lan Lan nhìn phía trước, lập tức nhìn đứa bé trong lòng mình, đôi mắt xinh đẹp hiện lên vẻ ngưng trọng.



- Sư muội, chúng ta tìm muội mất không ít thời gian a.



Hai đạo thân ảnh trong nháy mắt xuất hiện trên bầu trời. Hai mỹ phụ trung niên, người bên trái mặc một bộ cung trang màu trắng, nhìn qua chừng ba đến bốn mươi tuổi, cũng có vài phần khí chất xuất trần. Mái tóc đen như ngọc, bên trên có một cái tâm đơn giản thế nhưng vẫn không thể che đi sự bất phàm của nàng.



Người bên phải tuổi tác không sai biệt người kia là bao, vì là tu luyện giả, dáng dấp và tuổi tác không có quan hệ quá lớn, nữ tử này nhìn qua cũng chừng ba đến bốn mươi tuổi. Toàn thân mặc sa y, dùng một đai lưng màu trắng. Trên vai có một tấm lụa mỏng màu trắng, gió khẽ thôi qua khiến cho người ta có cảm giác phiêu diêu. Mái tóc đen nhánh tán loạn sau vai nhìn qua có chút ôn nhu. Khuôn mặt không trang điểm, thế nhưng lại có vẻ ưu nhã. Hai nữ tử này tuy rằng không phải hạng người tuyệt mỹ thế nhưng cũng không phải là nữ nhân dung tục.



- Hai vị sư tỷ Kính Hoa, Thủy Nguyệt, hai người sao lại tới đây?



Mộ Dung Lan Lan lên tiếng, trong mắt hiện lên sự bất đắc dĩ.



- Sư phụ biết sư muội sợ rằng không dễ trở về như vậy cho nên mới phái chúng ta tới đón sư muội trở về.



Phụ nhân mặc cung trang màu trắng nhìn Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt lập tức nhìn đứa bé trong lòng nàng, ánh mắt biến ảo không ngừng, mở miệng nói:



- Sư muội, tội gì muội phải làm như vậy. Muội thân là đảo chủ Thiên Vân đảo, hẳn phải biết bản thân có rất nhiều chuyện không thể làm được.



- Hài tử, mau ra mắt hai vị sư bá.



Mộ Dung Lan Lan không nói gì, mỉm cười nói với đứa bé trong lòng. Đứa bé này dường như cũng không sợ hãi gì, đôi mắt đen lúng liếc nhìn hai phụ nhân trên không, dường như cực kỳ hiếu kỳ.



- Hài tử thật khả ái.



Trong mắt phụ nhân có tấm lụa trắng kia hiện lên chút tiếu ý.



- Sư muội.



Nữ tử có mặc cung trang liếc mắt nhìn nữ tử đeo lụa trắng, lúc này nữ tử đeo lụa trắng mới bất đắc dĩ thu lại ánh mắt mình.



Phụ nhân mặc cung trang lần nữa nhìn về phía Mộ Dung Lan Lan rồi nói:



- Sư muội, ta biết tâm ý của muội, thế nhưng cả hài tử và muội chúng ta đều phải mang trở về. Đây là mệnh lệnh của sư phụ.