Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2121 : Át chủ bài
Ngày đăng: 02:06 22/04/20
- Đa tạ công tử.
Lục Tiểu Bạch lập tức hành lễ, có phu nhân ra mặt, tuyệt đối là chuyện có mặt mũi vô cùng lớn.
- Chưởng môn, như vậy lúc đó sẽ sắp xếp Đông cung phụng và Bạch cung phụng như thế nào? Đây chính là chuyện không trâu bắt chó đi cày a.
Hoàng Đan lúc này có chút lo lắng, nhưng mà trong mắt lại tràn ngập sự chờ mong. Nàng không ngờ chưởng môn lại còn có tâm tư đi xử lý những chuyện như thế này.
- Trước mặt tất cả các sơn môn lớn, bọn họ không vào khuôn khổ thì ta cũng ép bọn họ vào khuôn khổ. Ta tự có biện pháp của mình.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc, cuối cùng hắn cũng sắp xếp thỏa đáng. Kế tiếp nên chờ xem kịch vui.
Màn đêm buông xuống, trong phòng Lục Thiếu Du truyền ra vài tiếng kêu thảm thiết, dường như có người đang thuần phu.
Hôm sau, Lục Thiếu Du, Bàn Hủy, Bàn Vân, Lục Kinh Vân, bốn người tiến vào trong Thiên Trụ giới. Mà Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Lục Tâm Đồng, Dương Quá thì theo La Lan thị cùng Lục Tiểu Bạch đi tới Lưu gia. Chuyện náo nhiệt bực này, chúng nữ Vân Hồng Lăng đều cực kỳ hiếu kỳ, đương nhiên sẽ không bỏ qua việc tham gia náo nhiệt. Có Lục Tâm Đồng, Dương Quá cùng mẫu thân đi về phía Lưu gia, Lục Thiếu Du cũng yên tâm hơn, không cần lo lắng quá nhiều.
Trong Thiên Trụ giới, Niếp Phong đang cùng Bảo Nhi giao thủ, từng thanh âm trầm thấp bạo liệt truyền ra. Từng đạo quyền ấn trong tay Niếp Phong đánh ra lúc này cũng có chút khí thế, chỉ là hắn vẫn không phải là đối thủ của Bảo Nhi, lúc này Bảo Nhi chỉ đang bồi luyện với hắn mà thôi.
- Sư phụ.
Nhìn thấy sư phụ tới, Niếp Phong mới dừng tay hành lễ. Cũng không biết hắn đã luyện tập bao lâu mà mồ hôi đầy đầu.
- Phụ thân, Mẫu thân.
Bảo Nhi cùng Bối Nhi đi tới bên cạnh hai người Bàn Hủy, Bàn Vân.
- Tu luyện không tệ, có phải trong cánh tay phải có có đôi lúc chân khí lưu chuyển nhanh hơn một chút, nếu như bộc phát một kích toàn lực thì sẽ mạnh hơn một quyền bình thường, có đúng như vậy không?
- Sư phụ, làm sao người biết được?
Niếp Phong nghi hoặc hỏi.
- Nếu như điều này cũng không biết được thì ta sao có thể làm được sư phụ con.
Lục Thiếu Du liếc mắt nhìn Niếp Phong nói:
- Đó là bởi vì trước kia con bị phong bế, thế nhưng bên trên lại có một lỗ hổng nhỏ, lỗ hổng này vừa vặn nối thẳng tới kinh mạch trên cánh tay phải. Thế cho nên mỗi một lần phát lực, năng lượng tinh khí cũng sẽ tiến vào trong cánh tay phải. Dần dà khiến cho kinh mạch trên cánh tay phải con vô cùng rắn chắc, cũng mở rộng hơn không ít. Dưới năng lượng tinh khí, cánh tay phải cũng vô cùng mạnh mẽ, cho nên dưới một kích toàn lực của con mới mạnh hơn gấp ba lần một quyền bình thường. Nếu như ta đoán không sai, mỗi một lần sau khi con dùng hết sức, cánh tay phải đều như nhũn ra, đây chính là tác dụng của năng lượng tinh khí.
- Khó trách, hóa ra là như vậy.
Cho tới hiện tại Niếp Phong mới biết được tại sao mỗi một lần sau khi đi săn trong rừng rậm cánh tay phải mình lại đau nhức như vậy.
- Niếp Phong, tu luyện giả bình thường đều có một chút át chủ bài của mình, tất cả chỉ sử dụng tại thời điểm bản thân gặp nguy cơ để có thể bảo toàn mạng sống cho chính mình. Dưới tình huống bình thường không ai dám thi triển nó ra. Con có bao giờ nghĩ tới chuyện mình cũng có một con bài chưa lật như vậy hay không?
Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi Niếp Phong.
- Dĩ nhiên là đệ tử muốn rồi.
Niếp Phong không phải là kẻ ngu, hắn chỉ ngốc một chút mà thôi. Sư phụ nói như vậy sợ rằng lại có thứ gì tốt đưa cho hắn.