Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2169 : Tâm ta làm kiếm (2)

Ngày đăng: 02:07 22/04/20


- Dùng tâm ta làm kiếm, kiếm là tâm của ta, ngưng tụ!



Nguyên Nhược Lan ở trong ngàn vạn trường kiếm hư ảo, mái tóc đen phi hành lên, váy tím bay bay, mười ngón nhúc nhích. Nguyên Nhược Lan dứt lời, không gian rung bần bật, muôn vàn trường kiếm ảo đã đến mức độ không thể ức chế.



Trong khoảnh khắc vô số trường kiếm đột nhiên như sống lại, kiếm khí sắc bén bàng bạc tiết ra ngoài. Kiếm khí hùng hồn xé rách không gian, tưẹa như vòngd xoáy. Vạn kiếm cùng ngân tụ thành thanh âm đinh tia nhức óc vang vọng trên bầu trời.



Kiếm bén phô thiên cái địa run rẩy, cuối cùng trong các cặp mắt giật mình ngưng tụ thành một kiếm long khổng lồ ngàn thước. Kiếm long to lớn uốn lượn xoay quanh, thân thể cao lớn do vô số lợi kiếm ghép lại. Kiếm long tựa như vật sống, thậm chí phát ra long uy.



Mọi người rung động:



- Trời ạ, đây là vũ kỹ gì?



Trước uy áp to lớn này dù là những cường giả Tôn cấp có mặt người cũng run rẩy. Không ai ngờ thực lực của Nguyên Nhược Lan sẽ cường đại đến mức này.



Nguyên Nhược Lan đứng thẳng trên kiếm long to lớn, chân đạp đầu rồng, khí tức kỳ dị lượn lờ quanh thân, yêu tà khiến người run rẩy tim gan.



Nguyên Nhược Lan quát:



- Phá cho ta!



Nguyên Nhược Lan nhìn chằm chằm cột sáng đao trận tụ tập quanh Lục Thiếu Du, nàng vung hai tay từ xa. Năng lượng kỳ dị khuếch tán trong không gian.



Kiếm long rống to:



- Grao!



Thanh âm mênh mông truyền ra, kiếm long khổng lồ bộc phát khí thế hùng mạnh vọt tới đao trận xung quanh, đụng mạnh vào các cột sáng đao trận.



Bùm bùm bùm!



Các tiếng nổ điếc tai truyền ra khiến màng tia người đau nhức, kiếm long to lớn va chạm, các cột sáng đao quang bị phá hủy, năng lượng khủng bố biến thành vòm sáng khuếch tán, chấn động không gian nổi lên sóng gợn kịch liệt, xé rách khe hở không gian đen thui.



Cộp cộp cộp!
- Bọn họ đang làm gì vậy?



Mọi người nhìn kiếm và thú hồn cự hổ va chạm đánh nhau. Nguyên Nhược Lan, Lục Thiếu Du đứng trên cao, mắt nhìn chằm chằm đối phương.



Thiên Phong Tôn Giả nhìn hai người trên bầu trời, kinh thán:



- Vô Không Chi Cảnh, không ngờ hai người đã đến trình độ này.



Ánh mắt Vân Hồng Lăng căng thẳng nhìn bầu trời, lòng rất lo âu:



- Thúc công, Vô Không Chi Cảnh là gì?



Thực lực của Nguyên Nhược Lan mạnh mẽ như vậy làm Vân Hồng Lăng rất rung động.



Thiên Phong Tôn Giả mặc cảm nói:



- Vô Không Chi Cảnh là một loại ý cảnh, hiện tại ý cảnh của hai người đã đến Vô Không Chi Cảnh, quên đi tất cả, không ai có thể ngăn cản bọn họ đánh nhau. Hai người này không uổng là cường giả trẻ tuổi mạnh nhất, dù là ta cũng không thể làm được mức này.



Lục Thiếu Du đứng trên cao, khí thế quanh thân đến mức độ quái dị. Lục Thiếu Du như ở trong không gian hư vô hỗn độn, như thể thế giới này chỉ còn lại một mình Nguyên Nhược Lan.



Chiến ý! Trong lòng Lục Thiếu Du cũng xuất hiện chiến ý tuyệt đối. Từ khi thực lực của Lục Thiếu Du vượt qua Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, Lam Thập Tam thì hắn không còn gặp đối thủ cùng thế hệ nữa. Mãi khi Lục Thiếu Du gặp Lăng Thanh Tuyệt, nhưng giữa hai người là cuộc chiến sống chết. Giờ đây Nguyên Nhược Lan bị Lục Thiếu Du xem là địch thủ tuyệt đối.



Trong đầu Lục Thiếu Du không suy nghĩ nhiều, đã đánh nhau vậy hãy chiến đấu thật sảng khoái. Đã lâu rồi Lục Thiếu Du không buông bỏ tất cả đại chiến đầm đìa, giết chóc và đại chiến có ý nghĩa khác nhau.



Xoẹt!



Lúc này trong không trung, Nguyên Nhược Lan động. Váy tím không gió tự phi hành, mang theo khí thế sắc bén bá đạo, chân khí toàn thân nàng như bão ập đến. Nguyên Nhược Lan giơ tay lên, một thanh trường kiếm ảo bắn ra từ không gian, khí tức quái dị nhàn nhạt bao thân kiếm xé gió bắn tới.



Lục Thiếu Du cũng có hành động, hét to:



- Thiên Linh Diệt Hồn Chỉ!