Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 216 : Độc Suất chấn nhiếp

Ngày đăng: 01:41 22/04/20


– Mạnh quá.



Ba vị trưởng lão tu vi Vũ Phách, cảm nhận khí thế này thì vẻ mặt hoảng sợ, đẳng cấp hơi thở hơn xa bọn họ, thực lực của người này cực kỳ khủng bố.



Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi:



– Đông lão, sao người đến đây?



Lục Thiếu Du lúng túng đứng dậy dìu Thôi Hồn Độc Suất ngồi xuống ghế của mình, hắn thì đứng sau lưng Đông Vô Mệnh. Nhìn sắc mặt của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã tốt hơn nhiều, ít ra không bị gì nghiêm trọng.



Thấy cảnh này mọi người rất ngạc nhiên, chưởng môn xem trọng lão nhân như thế. Cảm nhận khí thế trên người Thôi Hồn Độc Suất, Hoàng Hải Ba vốn định nói gì thì cơ mặt co giật, nuốt ngược lời vào bụng.



Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh chậm rãi nói:



– Ta thấy các ngươi đều tụ tập ở đây nên đến xem, tình cờ nghe nói có người không muốn ta làm trưởng lão của Phi Linh Môn. Ta rất muốn biết là ai phản đối?



Ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất sắc bén quét qua mọi người, cố ý vô tình dừng lại trên người Hoàng Hải Ba.



Cảm giác lạnh lẽo tràn ra từ sâu trong linh hồn Hoàng Hải Ba, bị lão nhân nhìn chằm chằm làm gã rùng mình.



Chợt bóng áo xanh vội vã chạy vào đại điện:



– Chưởng môn!!



Đệ tử Phi Linh Môn vội vàng chạy vào, biểu tình hoảng lọan.



Lục Thiếu Du hỏi:



– Có chuyện gì mà hốt hoảng? Nói đi.



Đệ tử vội nói:



– Người Hắc Kiếm Môn đến, đòi gặp chưởng môn!



– Rốt cuộc cũng đến.



Lục Thiếu Du Nhướng mày hỏi:




Trịnh Anh mở miệng nói:



– Tiền Bá Thiên, ngươi làm vậy là sao? Người Hắc Kiếm Môn rầm rộ kéo đến là muốn làm gì?



Trong đám trưởng lão Hắc Kiếm Môn có một trưởng lão áo xanh lên tiếng:



– Trịnh Anh, Phi Linh Môn bắt đệ tử Hắc Kiếm Môn, mau giao ra, nếu không ta sẽ quét sạch Phi Linh Môn của ngươi!



Hoàng Hải Ba, Chu Ngọc Hậu, Trịnh Anh cùng nhìn Lục Thiếu Du. Hôm đó thanh niên Hắc Kiếm Môn bị Lục Thiếu Du bắt đi, mãi tới bây giờ chưa từng xuất hiện.



Lục Thiếu Du nhìn mọi người, quay sang xem đám người Hắc Kiếm Môn:



– Ta đã giết hắn rồi.



Lục Thiếu Du dứt lời, vài luồng khí thế cường đại từ đám người Hắc Kiếm Môn phóng lên cao.



Tiền Bá Thiên tức giận quát:



– Hắc Kiếm Môn ta hôm nay phải quét sạch Phi Linh Môn!



Một thanh âm vang lên:



– Vũ Phách nho nhỏ mà dám buông lời ngông cuồng? Ngươi còn chưa đủ tư cách!



Đột nhiên không khí giảm xuống, khí thế khiếp người tỏa ra. Khí thế khiến tim người đập nhanh tăng vọt trong không khí.



Mấy trưởng lão Hắc Kiếm Môn bỗng thấy rùng mình, đang định quát nạt cái gì nhưng lời nói nghẹn trong miệng.



Đám người Hắc Kiếm Môn nhìn chằm chằm người nói câu vừa rồi, là lão nhân mặt trắng bệch đứng bên cạnh Lục Thiếu Du. Cả người lão nhân tràn ngập sát khí, ánh mắt lạnh băng. Bị ánh mắt lạnh lẽo này nhìn sẽ làm người toát mồ hôi lạnh.



Lục Thiếu Du cười khẽ. Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vốn có tính cách người lạ miễn lại gần, giết người như ngóe, tâm ngoan thủ lạt. Lục Thiếu Du có chút tình cảm với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thành lập vào lúc lão bị thương nặng, nếu không hắn làm sao mời lão độc vật vào Phi Linh Môn được?



Cảm nhận khí thế lạnh băng, Tiền Bá Thiên biểu tình tức giận thoáng chốc biến sắc mặt. Tiền Bá Thiên không ngờ Phi Linh Môn đột nhiên nhảy ra một cao thủ không biết tên.



Lão nhân áo đen mắt đầy sát khí nhìn thẳng Tiền Bá Thiên làm gã thầm run, xem khí thế thì thực lực của người này rất mạnh.