Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2172 : Thao Ưng lão tổ (1)

Ngày đăng: 02:07 22/04/20


- Hai yêu nghiệt!



Bốn phía tĩnh lặng, thực lực của hai người trẻ tuổi đã đặt chân lên hàng cường giả đỉnh cao, làm nhiều cường giả các đại sơn môn có mặt tại đây chỉ biết cảm thán như vậy. Hai thanh niên này ai thua ai thắng không quan trọng, điều quan trọng là hai người tuyệt đối là yêu nghiệt.



Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Thiếu Du chằm chằm, mắt lóe tia sáng, khóe môi tràn vết máu. Sắc mặt Nguyên Nhược Lan hồng hào hơn Lục Thiếu Du một chút nhưng thật ra trong người nàng không dễ chịu gì, nàng không có lực phòng ngự bản thể khủng bố như Lục Thiếu Du.



Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Thiếu Du, lòng rất rung động. Thực lực của Lục Thiếu Du giống như nàng tưởng tượng nhưng rồi lại khác đi.



Nguyên Nhược Lan giương mắt nhìn Lục Thiếu Du:



- Lục Thiếu Du, thực lực của ngươi rất mạnh, mạnh hơn trong tưởng tượng của ta. Nhưng bây giờ ta sẽ đánh hết sức, ngươi hãy cẩn thận chút.



- Nguyên cô nương cứ ra tay đi, ta sẽ chống đỡ. Nhưng Nguyên cô nương nhớ cẩn thận, đừng để mình bị thương.



Lục Thiếu Du vung hai tay, vận khí Âm Dương Linh Vũ quyết, chân khí nhanh chóng phục hồi. Lòng Lục Thiếu Du rất rung động, nghe giọng điệu của Nguyên Nhược Lan thì dường như nàng chưa đánh hết sức.



- Trời, còn chưa dùng hết sức sao?



Mọi người giật mình, Nguyên Nhược Lan đã mạnh vậy mà còn chưa đánh hết sức, quá kinh người.



- Thực lực của Nguyên Nhược Lan dường như mạnh hơn chút, nhưng về lực phòng ngự thì kém hơn Lục Thiếu Du một ít.



- Chưa chắc, Lục Thiếu Du giết Vũ Quyết Tôn Giả nên tiêu hao cũng nhiều, ngay từ đầu đã yếu thế.



- Hai người đều là yêu nghiệt, không biết nếu đánh hết sức sẽ ra sao.



Trong không trung mọi người nhỏ giọng xì xầm, ai nấy đều mong chờ hai người này đánh hết sức.



- Đa tạ, vậy ngươi hãy cẩn thận.



Nguyên Nhược Lan nói nhẹ nhàng nhưng chiến ý trong mắt nàng không giảm đi ngược lại ngày càng đậm hơn. Khí tức quái dị ngày càng đậm đặc quanh thân Nguyên Nhược Lan, mái tóc phi hành lên, váy dài phần phật, ma khí lượn lờ. Chợt có trường kiếm ảo xoay quanh người Nguyên Nhược Lan, cực kỳ ma tà chui ra khỏi người Nguyên Nhược Lan. Khí thế mênh mông tràn ra từ cơ thể yểu điệu.



Vù vù vù!



Gió nổi mây phun giữa không trung, thậm chí sấm chớp đì đùng, không khí cực kỳ áp lực.




Lão nhân lắc người biến mất.



Đám người Doãn Ngạc lại hành lễ:



- Cung tiễn Thao Ưng lão tổ!



Bốn phía lần nữa yên tĩnh, mọi ánh mắt tập trung vào hai người đứng trên cao. Không ngờ Lục Thiếu Du và Nguyên Nhược Lan đánh nhau kinh động cường giả trong Vạn Thú tông.



Xoẹt!



Lục Thiếu Du thu về Thanh Linh khải giáp, Âm Dương Linh Vũ quyết liên tục vận chuyển trong người, chân khí nhanh chóng phục hồi.



Nguyên Nhược Lan nhìn Lục Thiếu Du, mắt đẹp lóe tia sáng:



- Lục Thiếu Du, trận chiến này xem như chúng ta ngang tay. Ngươi thật sự rất mạnh, khiến ta khâm phục. Hy vọng có cơ hội sẽ lại lần nữa đấu một trần, lần sau chắc chắn ta sẽ đánh bại ngươi!



Lục Thiếu Du mỉm cười nói:



- Thực lực của Nguyên cô nương cũng làm ta khâm phục, lần sau nếu có cơ hội tùy thời phụng bồi.



Lục Thiếu Du lắc người đến bên cạnh nhóm Tiểu Long, trong lòng hắn rất giật mình. Nguyên Nhược Lan đúng là kinh khủng, thực lực mạnh hơn Lăng Thanh Tuyệt hai năm trước.



Lục Tâm Đồng thân thiết hỏi:



- Ca ca có sao không?



Lục Thiếu Du lắc đầu, đây không phải cuộc chiến sống chết, hắn chỉ bị tiêu hao quá nhiều, một ít vết thương, điều dưỡng mấy ngày sẽ khỏe.



Nguyên Nhược Lan lắc thân hình mềm mại phi hành vào Thiên Kiếm môn, sắc mặt tái xanh, nàng cũng nhét một viên đan dược vào miệng. Nguyên Nhược Lan từ xa liếc hướng Lục Thiếu Du.



Ánh mắt Cổ Kiếm Phong quan tâm hỏi đệ tử của mình:



- Nhược Lan, có bị nghiêm trọng không?