Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2257 : Năng lượng ưu đãi

Ngày đăng: 02:08 22/04/20


Dừng một thoáng, hắn nói tiếp:



- Mặt khác, tiểu tử kia có đủ thực lực cùng thiên phú, mà lão đệ của ta đã đột phá song đế, sớm hay muộn Lục Thiếu Du cũng có thể tung hoành đại lục, có lẽ sau này khi Bạch Linh gặp phải nguy nan, tiểu tử kia có thể giúp đỡ bộ tộc chúng ta một tay.



- Lão tổ nghĩ tới chuyện lâu dài, ta hiểu được, chuyện kia hẳn cũng sắp tới rồi đi?



Đại trưởng lão có chút khẩn trương nói.



- Tính toán thời gian hẳn là nhanh tới, nhưng vẫn còn được chút thời gian tranh thủ.



Tử Hiên lão tổ nói.



- Tử Hiên tiền bối, các ngươi đang nói chuyện gì mà thần bí như vậy?



Tiểu Long tò mò hỏi.



- Tiểu tử, sau này ngươi sẽ biết, bây giờ ngươi nên cẩn thận ngẫm lại chuyện bản thân ngươi đi, trong quy tộc có chút lão ô quy thật cổ hủ, không sáng suốt như lão nhân ta đâu.



Tử Hiên lão tổ cười nói.



- Hừ, nói thế nào ta cũng phải về tìm được cha ta, sau đó đi Linh Hoàng nhai tìm mẹ của ta!



Tiểu Long cắn răng nói.



- Tiểu tử, có khí khái, hi vọng đám lão ô quy kia có thể khai sáng một ít đi.



Tử Hiên lão tổ mỉm cười, nhìn đại trưởng lão nói:



- Bạch Linh trúng huyết độc của Huyết Dực Yêu Bức bộ tộc đã thế nào?



- Lão tổ, ta chỉ có thể áp chế được thêm nửa năm, không thể hoàn toàn thanh trừ, huyết độc của bọn hắn cực kỳ lợi hại.



Đại trưởng lão nói.



- Đám lão thử tạp mao kia!



Ánh mắt Tử Hiên lão tổ chợt lóe, nói:




Lục Thiếu Du như sực nhớ ra chuyện gì đó, kinh ngạc nói:



- Bạch Linh, vậy huyết độc làm sao bây giờ, nếu cần ở lại đây ba tháng thời gian, huyết độc tái phát, chúng ta làm sao đi ra ngoài?



Nhìn dáng vẻ khẩn trương của Lục Thiếu Du, Bạch Linh khẽ cười nói:



- Xem ngươi sốt ruột kìa, yên tâm đi, tạm thời không có chuyện gì, tuy đại trưởng lão không thể giải độc cho ta, nhưng đã áp chế thêm nửa năm, nói cách khác ta còn chín tháng thời gian.



- Vậy sao?



Lúc này Lục Thiếu Du mới yên tâm, lại nhìn Bạch Linh, nói:



- Đại trưởng lão cũng không thể giải trừ huyết độc cho ngươi, có lẽ Tử Hiên sư bá sẽ có biện pháp, cho dù là vạn nhất…nhưng hiện tại không thiếu thời gian, tới lúc đó ta nhất định nghĩ ra biện pháp!



- Vì sao ngươi đối đãi với ta tốt như vậy?



Bạch Linh nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, trong lòng có chút bất đắc dĩ, mấy năm nay nàng hiểu rõ trong lòng mình tồn tại thân ảnh của hắn, mà đây là chuyện mà nàng sợ hãi nhất, nàng muốn quên nhưng mỗi khi nhìn thấy hắn thì cảm giác nhớ mong ngày càng thêm mãnh liệt.



- Trước kia ta có nàng, hiện tại nàng có ta!



Lục Thiếu Du nhìn thiếu nữ trước mắt, áo trắng như tuyết, tựa như trích tiên, rõ ràng cực kỳ yêu mị lại làm người không dám sinh lòng khinh nhờn.



Hai người nhìn nhau, nhất thời muốn nói gì đó nhưng lại không biết nên nói thế nào, có lẽ trong lòng họ đều tự hiểu được có một số việc nhất định không thể vượt qua.



- Được rồi, không gian này vô cùng rộng lớn, chúng ta đi vào sâu trong tìm kiếm năng lượng đi, ta không có Âm Dương Linh Vũ quyết như ngươi, nhưng tiền bối trong tộc có bố trí một ít cấm chế, cực kỳ có lợi cho ta hấp thu cắn nuốt năng lượng, nhìn xem lần này giữa hai chúng ta lại có ai lấy được ưu đãi lớn hơn ai.



Sau một lát Bạch Linh chợt nói, cất bước đi về phía trước.



- Đợi ta một chút!



Lục Thiếu Du mỉm cười, nhìn theo thân ảnh uyển chuyển, lập tức đuổi theo sau.



- Ta nghĩ chúng ta không cần tốn sức tìm kiếm!



Sau một lát Lục Thiếu Du chợt nâng tay lên, đột nhiên nắm lại, trong tay lại xuất hiện chân khí lốc xoáy.