Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2302 : Linh Vũ ra tay
Ngày đăng: 02:09 22/04/20
Lão giả áo lam lúc này cũng từ khí tức trên người Lục Thiếu Du nhận ra tu vi của Lục Thiếu Du. Một kích vừa rồi của Lục Thiếu Du hắn cũng không quá để vào trong mắt. Nhân loại này chỉ biết dựa vào hai kiện thần khí trên người mà thôi.
Trước thạch thất được năng lượng bao phủ, thân hình Huyền Vũ vội vàng bắn tới nói:
- Nhị ca, Tiểu Long đi ra rồi.
- Đi ra là tốt rồi. Một năm bốn tháng mười chín ngày, đi ra là tốt rồi.
Thanh âm trong thạch thất có chút kích động cùng hưng phấn.
- Thế nhưng hiện tại đại ca cùng với tất cả trưởng lão đã tới đó, có lẽ bọn họ sẽ không buông tha cho Tiểu Long. Nhị ca, huynh theo đệ ra ngoài đi.
Huyền Vũ nói.
- Tam đệ, nhị ca cầu đệ một chuyện.
Người trong thạch thất nói.
- Huynh nói đi.
Huyền Vũ đáp.
....
Trên hạp cốc, không gian như rung chuyển. Thanh âm của lão giả áo lam vừa dứt, hàn ý trong mắt bắn ra, bao phủ Lục Thiếu Du.
Trong không trung, mọi người không nói một tiếng nào. Sắc mặt tất cả trưởng lão đều khó coi, thế nhưng bởi vì thân phận cho nên mọi người đều kiềm chế. Đối phó với một hậu bối nhân loại, nếu như đồng loạt ra tay, quả thực chính là mất mặt.
- Linh Vũ Quyết.
Một tiếng quát ẩn chứa hàn ý nồng đậm trong nháy mắt từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra. Cả không trung giờ phút này có năng lượng thuộc tính thổ bàng bạc hội tụ thành một đạo chưởng ấn khổng lồ. Phía trên chưởng ấn, một cỗ linh hồn uy áp mạnh mẽ truyền ra.
Chưởng ấn này xuất hiện, cả không gian lập tức run lên. Chung quanh chưởng ấn xuất hiện không ít khe nứt không gian. Thanh thế khủng bố như vậy khiến cho sắc mặt không ít cường giả biến hóa. Trong ánh mắt bình tĩnh của Huyền Cốt cũng có một tia chấn động.
- Vũ kỹ Địa cấp cao giai sao? Uy thế bất phàm, có thể thúc dục ra vũ kỹ Địa cấp cao giai cũng đủ chứng minh người này bất phàm rồi.
- Vũ kỹ này dường như có chút quỷ dị.
- Lục Thiếu Du này tự mình muốn chết. Tuy rằng có chút bổn sự, thế nhưng ở trước mặt Huyền Tích trưởng lão thì còn chưa đủ.
Trong đám trưởng lão có mặt, bắt đầu có tiếng nghị luận trầm thấp truyền ra.
Quay mắt nhìn về phía một chưởng của Lục Thiếu Du, Huyền Tích cũng không để vào trong lòng. Quyền ấn không chút do dự va chạm. Không có một chút đình trệ nào trực tiếp đánh vào một chưởng của Lục Thiếu Du.
Oanh.
Chưởng quyền va chạm. Không gian chung quanh trực tiếp bị nghiền nát, vết nứt không gian đen kịt hiện lên. Cả không trung run rẩy. Một cỗ kình khí kinh khủng trực tiếp hóa thành cơn lốc đột nhiên khuếch tán ra chung quanh.
Mọi người nhìn vào, chưởng ấn của Lục Thiếu Du lập tức bị đánh nát. Thân thể của hắn cũng bị đẩy lui. Chỉ là trong lúc bị đẩy lui khóe miệng Lục Thiếu Du lại ở nụ cười lạnh.
- Vũ Tôn tứ trọng mà dám chống lại Huyền Tích trưởng lão. Nhân loại này quả thực không biết sống chết.
Nhìn Lục Thiếu Du bị đẩy lùi. Trên mặt không ít trưởng lão hiện lên vẻ khinh thường. Thế nhưng một màn khiến cho mọi người sợ hãi xuất hiện. Ngay khi chưởng ấn của Lục Thiếu Du bị đánh nát thì đột nhiên có một tàn ảnh chưởng ấn bắn ra.