Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2305 : Đặt chân mà đứng

Ngày đăng: 02:09 22/04/20


Ngao.



Hư ảnh Huyền Vũ nộ trực tiếp bị xé rách giống như quang mang bao phủ không gian mấy ngàn thước chung quanh. Phía dưới không trung giống như sơn băng địa liệt, một cỗ năng lượng cuồng bạo rung động giống như thực chất khiến cho cả không gian to lớn dưới cỗ năng lượng này mà bắt đầu trở nên vặn vẹo.



Phốc phốc.



Trên bản thể khổng lồ của Huyền Tích lập tức có máu tươi phun ra, khí thế lập tức giảm sút.



Ầm ầm.



Mà trong chớp mắt này, Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ dùng xu thế như sấm sét bao phủ Huyền Tích.



Ở trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ, bản thể khổng lồ của Huyền Tích như bị đông cứng trong không gian. Ở trong không gian thuộc tính này có một cỗ lực lượng trói buộc cực lớn khiến cho thân thể hắn bị đông cứng lại, khó có thể nhúc nhích. Mặt khác còn có lực lượng không gian, công kích linh hồn ở bên trong, trong lúc nhất thời bị trọng thương.



Cùng lúc đó chân khí dưới chân Lục Thiếu Du lóe lên, bàn chân đạp mạnh hư không. Thân thể giống như quỷ mị trong chớp mắt xuất hiện ở bên trong Thời Không Lao Ngục rồi đáp xuống lên trên mai rùa của Huyền Tích.



Phía trên mai rùa của Huyền Tích, trường bào trên người Lục Thiếu Du run lên, chắp tay đứng thẳng. Toàn thân được quang mang màu vàng bao phủ, khí tức khiến cho lòng người rung động.



Ngao.



Huyền Tích cảm nhận được Lục Thiếu Du đáp xuống lưng mình, lập tức rít gào, giãy dụa. Một cỗ khí tức mênh mông đột nhiên khuếch tán ra bốn phía. Thế nhưng lại bị Thời Không Lao Ngục thuộc tính thổ ngăn cản, cho dù Huyền Tích có phản kháng như thế nào thì vẫn không thể rung chuyển được.



- Huyền Vũ Hoàng tộc cũng chỉ có vậy mà thôi.




- Nhân loại, ngươi dám không thả? Huyền Vũ Hoàng tộc ta nhất định sẽ nghiền nát ngươi thành tro bụi.



Một lão giả mặc hoàng bào nhảy ra, khí tức quanh thân chấn động, trực tiếp khiến cho năng lượng thiên địa chung quanh lắc lư, một cỗ Yêu Hoàng khí trong lúc vô hình bao phủ về phía Lục Thiếu Du. Người này chính là Tam trưởng lão của Huyền Vũ nhất tộc.



Lục Thiếu Du nhìn qua, dưới sự dò xét của hắn, Lục Thiếu Du cũng biết người này chính là cường giả tuyệt đối, so với Huyền Tích còn cường hãn hơn nhiều. Thậm chí dưới cỗ khí tức của hắn bản thân Lục Thiếu Du còn cảm thấy run sợ. Cũng may Yêu Hoàng khí của đối phương không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với Lục Thiếu Du.



- Nghiền nát ta thành tro bụi sao? Vậy thì ta cũng phải kéo theo mấy cái đệm lưng nữa. Lão rùa già như Huyền Tích này chính là kẻ thứ nhất. Nếu như không tin ngươi cứ thử xem, nhìn xem ta có dám làm hay không.



Thanh âm của Lục Thiếu Du vừa dứt, bàn chân đạp Huyền Tích, hàn ý ngập trời trong mắt bắn ra. Cùng với đó là sát ý ngập trời, khí thế tràn ngập thiên địa.



- Không thể không thừa nhận ngươi có chút thực lực, thế nhưng cũng bởi vì như vậy mà ngươi muốn hung hăng càn quấy ở trong Huyền Vũ nhất tộc thì quả thực đã quá coi trọng mình rồi. Ta đếm tới ba, nếu như ngươi không thả Huyền Tích trưởng lão thì ta sẽ lập tức giết ngươi.



Tam trưởng lão lên tiếng, không gian quanh thân trong lúc vô hình bắt đầu vặn vẹo, miệng từ từ đếm:



- Một... Hai....



- Đếm cái rắm.



Thân ảnh Tiểu Long lăng không tiến lên, thân thể đạp lên lưng Huyền Tích, ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Tam trưởng lão rồi nói:



- Ta đã giết một người, ngươi đoán thử xem ta có dám giết một người nữa hay không?