Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2312 : Ai dám động đến nó? (1)
Ngày đăng: 02:09 22/04/20
- Tam hoàng thúc, con không sao.
Tiểu Long dùng tay áo lau sạch vết máu ở khóe miệng, ánh mắt lạnh lẽo, một cỗ khí tức quỷ dị quanh thân bắt đầu lan tràn ra.
- Nếu như đều đã tới đông đủ thì ta bắt một mẻ vậy.
Mắt nhìn ba người Tiểu Long, Huyền Vũ, Lục Thiếu Du, ánh mắt Huyền Phạt lạnh lẽo, đột nhiên chuyển thành âm trầm. Bàn tay nắm chặt, cả không trung đột nhiên có hơi nước quanh quẩn, không gian ẩm ướt, dường như đột nhiên có mưa phùn vậy.
Thanh âm vừa dứt, không gian mênh mông chấn động lấy Huyền Phạt làm trung tâm mà khuếch tán. Năng lượng thuộc tính thủy cực kỳ nồng đậm trong nháy mắt hội tụ. Cả phiến thiên địa bị hơi nước baoo phủ. Mưa phùn trong không trung bắt đầu trở nên cuồng bạo.
Chỉ một lát sau mưa phùn đã trực tiếp chuyển thành mưa rào. Thế nhưng những giọt mưa này tạo thành từng chuỗi treo lơ lửng trên khong trung, chằng chịt, từng hạt mưa vô cùng, vô tận che đậy cả không gian. Năng lượng thuộc tính thủy bàng bạc khiến cho không gian run rẩy bất định.
Bên trong năng lượng thuộc tính thủy bàng bạc ngập trời, thủ ấn Huyền Phạt biến ảo. Một vòng xoáy đột nhiên xuất hiện trong không gian, trong nháy mắt hóa thành một cái vòi rồng.
Sưu.
Vòi rồng bằng nước khổng lồ giống như một cây cột nối giữa trời và đất khiến cho tất cả mọi người đều có cảm giác nhỏ bé.
Vòi rồng xoay tròn, không gian chung quanh nó bắt đầu xuất hiện những vết nứt không gian đen kịt. Trong không trung tràn ngập năng lượng ngập trời khiến cho khuôn mặt không ít người đỏ lên.
Năng lượng như vậy quá mức khủng bố, cơ hồ tất cả trưởng lão lúc này đều rung động không thôi. Năng lượng khủng bố như vậy một khi bộc phát, sợ rằng không trung đều bị phá hủy thành tro tàn.
- Thực lực như thế, chẳng lẽ Đại trưởng lão đã đột phá bát giai đỉnh phong rồi sao?
- Dường như đã không còn giống như bát giai hậu kỳ đỉnh phong, so với Nhị hoàng tử lúc trước còn mạnh hơn a.
- Thực lực của Đại trưởng lão chẳng lẽ đã tới bước kia rồi?
- Nhị hoàng thúc tới.
Huyền Kình, Huyền Doanh nhìn nhau, ánh mắt không khỏi rung động.
- Nhị ca, rốt cuộc huynh đã tới.
Giữa không trung, Huyền Vũ đang định liều mạng nhìn đạo thân ảnh màu tím kia, ánh mắt run lên nói. Trong lòng đột nhiên xuất hiện hai cảm giác trái ngược, vui mừng cùng sợ hãi, đạo thân ảnh này ngoài nhị ca hắn ra còn có thể là ai được nữa.
- Được rồi, các ngươi lui ra đi. Ở đây giao cho ta là được rồi.
Thân ảnh màu tím nhàn nhạt quay đầu lại nói với Huyền Vũ, ánh mắt đảo qua Lục Thiếu Du cùng Tiểu Long, sau đó dừng lại trên người Tiểu Long.
- Đây là phụ thân của Tiểu Long sao? Thật mạnh.
Lục Thiếu Du nhìn người tới không khỏi biến đổi, toàn thân không tự chủ được mà run lên. Trong đôi mắt kia dường như có một cỗ khí tức mạnh mẽ khiến cho hắn vừa nhìn một cái lập tức run sợ.
Tiểu Long đã sớm nhìn chăm chú vào thân ảnh đột nhiên xuất hiện. Bốn mắt nhìn nhau, nhìn thấy thân ảnh màu tím này, khí tức tới từ huyết mạch khiến cho toàn thân Tiểu Long run lên. Trong lúc vô hình Tiểu Long đã biết người này là ai, đây chính là người mà hắn luôn muốn tìm kiếm, đây là phụ thân của hắn sao?
Mắt nhìn Tiểu Long, thân ảnh màu tím mỉm cười, lập tức quay đầu lại, nhìn vòng xoáy khổng lồ trong thiên địa, ngẩng đầu nói:
- Đại trưởng lão, không ngờ những năm nay tu vi của ngươi cũng tiến bộ không tệ.
- Định cho ta.
Thanh âm trong miệng thân ảnh màu tím vang lên, tay phải sau lưng duỗi ra. Trường bào màu tím trên người run lên, một cỗ năng lượng vô hình tràn ra, vòng xoáy khổng lồ kia lập tức đông cứng lại rồi bất động.