Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2329 : Đứa bé áo đỏ

Ngày đăng: 02:09 22/04/20


Huyền Hạo nói, tuy rằng hắn không còn tu vi, thế nhưng trong lúc vô hình vẫn có một cỗ ngạo khí. Lén lút đi vào cũng không phải là tác phong của hắn.



- Vậy thì trực tiếp xông vào, không cho con gặp mẫu thân con sẽ giết cho đến khi bọn họ cho con gặp mới thôi.



Tinh quang trong mắt Tiểu Long mãnh liệt bắn ra, có tu vi như hiện tại Tiểu Long cũng có thêm mấy phần tự tin.



- Tiểu Long, không phải tới đường cùng thì không thể làm như vậy. Mẫu thân con tuyệt đối không muốn con làm như vậy.



Huyền Hạo vỗ bả vai Tiểu Long, quay người nhìn Lục Thiếu Du, nghiêm túc nói:



- Thiếu Du, ta nghe Tam thúc Tiểu Long nói về chuyện Phi Linh môn. Việc này không ngờ cũng liên lụy tới ngươi. Ta đoán một khi ngươi xuất hiện trong Thanh Long Hoàng tộc sẽ có một chút phiền toái. Cho nên hiện tại ngươi rời đi còn kịp.



- Phụ thân, ngươi nhìn nhầm lão đại rồi. Nếu như lão đại sợ Thanh Long hoàng tộc thì đã không đi cùng chúng ta.



Tiểu Long nói.



- Ha ha, Thanh Long Hoàng tộc, lần trước tiểu tử đã gặp qua.



Lục Thiếu Du cười ha hả, Thanh Long Hoàng Tộc tuy rằng cường hãn vô cùng, thế nhưng hắn cũng không phải loại người gặp khó quay đầu đi. Linh Hoàng khí của Thanh Long Hoàng tộc và công kích linh hồn của bọn họ hắn không sợ.



- Lão đại, lần này nếu như bọn họ dám làm khó xử chúng ta, chúng ta sẽ náo loạn long trời lở đất.



Tiểu Long nhìn qua Lục Thiếu Du, dùng thực lực của bản thân và lão đại, so với khi vừa mới tới Tổ Yên Lâm còn mạnh hơn.



Huyền Hạo nhìn Tiểu Long và Lục Thiếu Du, không khỏi mỉm cười.
- Các ngươi là nhân loại sao?



Nữ tử trẻ trung nói, mắt nhìn sáu người này vẫn hiện lên sự vui vẻ. Ánh mắt ngây thơ, trong suốt, tăng thêm trang phục hấp dẫn, đường cong khiến cho người ta sôi trào khiến cho máu tươi trong cơ thể sáu người này sôi trào lên.



- Đúng vậy, hãy ngoan ngoãn đi theo chúng ta. Đừng để chúng ta phải động thủ, làm tổn thương tới ngươi.



Đại hán trung niên gọi là Triệu Hồ kia nở nụ cười tà, dường như không chịu nổi sự hấp dẫn này, cũng muốn đi trước người khác một bước cho nên chậm rãi tiến lên.



- Vậy các ngươi sẽ chơi với ta sao?



Nữ tử áo đỏ cười tươi nhìn Triệu Hồ nói, nụ cười vô cùng động lòng người.



Thấy nữ tử áo đỏ cười với mình, Triệu Hổ có cảm giác xương cốt mình mềm đi, hắn lập tức nói:



- Đương nhiên, ngươi muốn chơi như thế nào cũng không thành vấn đề.



- Vậy thì tốt rồi, chính ngươi nói đó nha.



Nữ tử áo đỏ mỉm cười, chậm rãi tới gần Triệu Hồ.



- Triệu Hồ, ngươi cẩn thận công kích linh hồn của nàng ta.



Lão giả nhắc nhở đầu tiên có chút cố kỵ, hắn có một loại cảm giác, nữ tử áo đỏ này có một chút bất phàm.