Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2389 : Huynh muội thu bảo vật 1
Ngày đăng: 02:10 22/04/20
Lục Thiếu Du bất ngờ, lại không có chút kỳ quái nào. Kim Huyền đã biết mình lĩnh ngộ thuộc tính mới. Thân ở trong Thanh Long Hoàng tộc tạo ra động tĩnh lớn như vậy, Thanh Long Hoàng tộc không biết mới là lạ. Mà chuyện này cũng không phải là chuyện lớn gì, cho nên hắn lập tức nói:
- Thuộc tính mà tiểu tử mới lĩnh ngộ gọi là thuộc tính kim.
- Thuộc tính kim sao?
Ánh mắt Long Ngộ run lên, nhìn Lục Thiếu Du nói:
- Có thể lĩnh ngộ ra thuộc tính mới, thiên phú như vậy đủ thấy được thiên phú ngươi trác tuyệt. Thế nhưng ngươi cần phải cẩn thận, không nên bộc lộ ra thuộc tính mới lĩnh ngộ này. Theo ta được biết, số lượng người ngươi đối đầu cũng không ít. Nếu như bị người khác biết rõ, tuyệt đối sẽ dẫn tới đám người này truy sát ngươi. Cũng sẽ không để cho ngươi quật khởi.
- Vâng, tiểu tử hiểu rõ.
Lục Thiếu Du gật đầu, trong lòng biết tộc trưởng Long Ngộ không nói sai. Ánh mắt có chút biến hóa, Lục Thiếu Du ngâng đầu nhìn Long Ngộ nói
- Ngoại công, tiểu tử còn có một chuyện muốn cầu người.
Nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt Long Ngộ biến hóa, nói:
- Nếu là chuyện của đại ca Dương Quá ngươi thì không cần phải nói. Việc này không phải là chuyện ta có đồng ý hay không. Mà là cấm kỵ giữa thú tộc và nhân tộc. Ngươi phải hiểu rõ, coi như là ta đồng ý, cũng chính là hủy đi hai người.
- Việc này đương nhiên tiểu tử hiểu rõ.
Lục Thiếu Du gật đầu nói:
- Tiểu tử chỉ hy vọng có thể để cho đại ca gặp mặt Long Yên công chúa là được rồi. Chỉ có như thế mà thôi.
Nhìn Lục Thiếu Du, Long Ngộ nói:
- Việc này cũng không có gì, thế nhưng ngươi đã tới trễ một ngày.
- Sao lại trễ một ngày?
Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức cả kinh, sau đó lại nghi hoặc nói:
- Chẳng lẽ Long Yên công chúa xảy ra chuyện gì sao?
- Không sai, chính là nơi này.
Lục Thiếu Du nở nụ cười thần bí với hai người. Hai người có lẽ cũng có cảm giác giống như hôm đầu tiên hắn tới đây. Nhìn đình viện cũ nát, cánh cửa đổ nát kia bị hắn đạp qua, đến bây giờ còn chưa được tu sửa.
- Đúng vậy, thoạt nhìn rách nát, thế nhưng bên trong có không ít bảo vật.
Long Trường cười nhạt một tiếng.
- Thật sao?
Lục Tâm Đồng và Dương Quá nghi hoặc, bán tín bán nghi theo Long Trường và Lục Thiếu Du đi tới đình viện. Khi hai người Lục Tâm Đồng và Dương Quá tới cửa đình viện, nhìn vào bên trong đình viện thì lập tức trợn mắt, nghẹn họng. Lục Tâm Đồng thì biến sắc. Trước mặt mọi người tuy rằng có vô số cỏ dại mọc um tùm, thế nhưng bên trong cỏ dại chất đầy vũ kỹ, còn có linh kỹ, Vũ linh khí, Hồn linh khí.
Dương Quá cũng kinh ngạc không thôi, trong mắt của hắn là vô số vũ kỹ, linh kỹ. Hơn nữa toàn bộ đều đã ngoài Địa cấp. Liếc nhìn lại có không ít hơn mấy trăm vũ kỹ, linh kỹ Địa cấp.
Còn có Vũ linh khí, Hồn linh khí chồng chất, trong sân chỉ có trên trăm kiện.
Mà khi hai người mang theo sự rung động tiến vào trong ba đình viện thì lần nữa lại rung động không nói nên lời.
- Vũ linh khí Địa cấp.
- Hồn linh khí Địa cấp.
- Còn có linh khí phi hành Huyền cấp.
- Bên trong còn có linh khí phi hành Địa cấp a.
- Quả thực phát tài rồi.
Lục Tâm Đồng và Dương Quá nhìn nhau, đều nuốt xuống một ngụm nước bọt, cảnh tượng trước mắt quả thực quá rung động.
- Bắt đầu thu đi.
Lục Thiếu Du mỉm cười, hắn đã sớm chuẩn bị không ít nhẫn trữ vật.