Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 239 : Tuyết Sư đột phá

Ngày đăng: 01:41 22/04/20


Thấy tất cả người La Sát Môn đã bị giết, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh mở miệng nói:



– Thu hết túi không gian chờ giao cho chưởng môn, dọn dẹp rồi tiếp tục công việc của mình đi.



Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói xong đột ngột biến mất tại chỗ, đám đệ tử Phi Linh Môn tặc lưỡi thầm than. Thực lực của đại trưởng lão thật đáng sợ.



Hồ Nam Sinh hét to:



– Nhanh lên, đốt hết mấy cái xác này rồi về xây đại điện tiếp!



Phía xa xa có nhiều người chứng kiến tất cả, bọn họ rất giật mình. Hơn trăm người La Sát Môn, toàn là tinh nhuệ trong môn phái nhưng chỉ giây lát đã bị giết không chừa một người.



– Thực lực của Phi Linh Môn đáng sợ quá, Hàn Trường Sinh bị giết trong một chiêu.



– Cường giả kia thật đáng sợ, chắc đã đến trình độ Vũ Vương.



– Ta thấy giống Linh Giả hơn, không như Vũ Giả.



– Cường giả kia đứng trên trời, chỉ có cường giả Vũ Suất mới làm được, chắc chắn là Linh Sư rồi.



– Sau này gặp người Phi Linh Môn chúng ta tốt nhất đừng trêu vào. Chuyến này La Sát Môn xui xẻo rồi, hơn một nửa đệ tử tinh nhuệ chết, cộng với Từ Phục Quan thì có sáu trưởng lão đã chết.



Đám người đứng ở phía xa tặc lưỡi kính thán xì xầm thật lâu sau mới rời đi.



Thời gian chậm rãi trôi, Lục Thiếu Du bế quan trị thương không hay biết chuyện bên ngoài thế nào, cũng không cần lo lắng. Có lão độc vật trấn thủ sơn môn, Phi Linh Môn như làm bằng sắt, thế lực bình thường không thể làm gì Phi Linh Môn.



Lục Thiếu Du điều tức dưỡng thương, hắn cảm giác vết thương trong cơ thể đang nhanh chóng lành lặn. Có lẽ Lục Thiếu Du sẽ khôi phục vết thương trước dự tính mấy ngày.



Trong ngày Phi Linh Môn giết trăm đệ tử tinh nhuệ của La Sát Môn thì tin tức trong Phi Linh Môn có cường giả lan rộng xung quanh, khiến nhiều trong thị trấn ồ lên kinh ngạc.



Ban đêm, trong đại điện La Sát Môn, lại có mấy người ngồi. Mỗi người biểu tình tức giận xen lẫn kinh hoàng.



Bốp!



Bên cao đại điện, Đặng Phong Lương vỗ bàn cái rầm, bàn vỡ vụn.



– Chưởng môn, nhóm Hàn trưởng lão bị giết sạch, trăm đệ tử tinh nhuệ đều bỏ mình, bây giờ chúng ta nên làm sao?



– Không ngờ thực lực của Phi Linh Môn mạnh đến mức này, có lẽ Phi Linh Môn đang tính chuyện đối phó với La Sát Môn chúng ta.



Mấy trưởng lão lên tiếng góp lời, biểu tình cực kỳ khó xem.



Mặt Đặng Phong Lương vặn vẹo vì tức giận:



– Hừ! Phi Linh Môn dám sao? Sáng sớm mai ta đi Quỷ Vũ tông một chuyến, thù này La Sát Môn ta sẽ trả!




– A?



Trong đầu truyền dến dao động, Lục Thiếu Du vội cất Linh Ngọc sàng, rời khỏi sơn động.



Sau núi Phi Linh Môn có uy nhiếp khổng lồ phóng lên cao, dã thú xung quanh cảm nhận uy nhiếp đó cùng quỳ rạp dưới đất không dám nhúc nhích, không có can đảm nhúc nhích.



Lục Thiếu Du ra sau núi, thấy Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ xoay quanh trên bầu trời, khí thế vô hình bao phủ xung quanh, khí thế liên tục tăng vọt.



Tiểu Long bám trên vai Lục Thiếu Du, mắt nhỏ nhìn Thiên Sí Tuyết Sư trên bầu trời, co duỗi lưỡi liên tục:



– Xèo xèo!



Vù vù vù!



Một bóng áo đen nhanh như tia chớp đáp xuống cạnh Lục Thiếu Du, chính là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.



Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Thiên Sí Tuyết Sư trên bầu trời, kinh ngạc nói:



– Thiên Sí Tuyết Sư sắp đột phá!



Lục Thiếu Du khẽ ừ:



– Ừm! Sắp đột phá.



Thiên Sí Tuyết Sư vốn là yêu thú nhị giai hậu kỳ, lúc này nó đột phá không có gì đáng để ngạc nhiên.



Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh quay sang nhìn Lục Thiếu Du:



– Tiểu tử, vết thương của ngươi lành nhanh thật.



Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn sắc mặt Lục Thiếu Du biết ngay vết thương không còn nghiêm trọng.



Lục Thiếu Du mỉm cười nói:



– Vết thương không quá nặng.



Lục Thiếu Du tiếp tục hỏi:



– Đông lão, mấy ngày có xảy ra chuyện gì không?



Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thản nhiên nói:



– Mấy hôm trước La Sát Môn có một Vũ Phách cửu trọng, cùng với bốn Vũ Phách khác đến, ta thuận tay giải quyết hết rồi.