Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2427 : Nhất định báo thù
Ngày đăng: 02:10 22/04/20
- Đúng là lão hồ ly!
Trong lòng Lục Thiếu Du nổi lên gợn sóng, Độc Cô Phàm Vân đúng là không tầm thường, rõ ràng chỉ nói vài câu đã đem mặt mũi phục hồi không ít.
- Trong lúc nhất thời không kịp thu tay, xin đại trưởng lão thứ lỗi, về phần giáo huấn thì không dám, chỉ vì tu vi của ta còn thấp, vừa lúc đánh lệch một đao, cũng may tu vi thấp nếu không sẽ phiền toái, phỏng chừng tiếp theo sẽ thuần thục hơn một chút đi!
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, ý tứ cực kỳ bao hàm, cũng rất rõ ràng, nếu lại có người tới trêu chọc, tiếp theo không chỉ đơn giản chặt một cánh tay.
Độc Cô Phàm Vân là ai, làm sao không hiểu ý tứ trong lời nói của hắn, ánh mắt thoáng run lên, không ngờ Lục Thiếu Du dám nói chuyện như vậy ở trước mặt của hắn, ánh mắt chợt lóe, nói:
- Vậy siêng năng tu luyện đi!
Lời này tự nhiên có hai ý nghĩa, ý tứ âm thầm chính là nói tu vi Lục Thiếu Du còn chưa đủ, tiếp tục tu luyện đi, Lục Thiếu Du đương nhiên cũng nghe hiểu được.
Độc Cô Phàm Vân chợt nói:
- Người đâu, mang khách nhân của đại tiểu thư đi nghỉ ngơi.
- Dạ, đại trưởng lão!
Nhất thời có vài thanh niên tu vi vương cấp nhảy ra giữa không trung.
- Đại trưởng lão, khách nhân của ta cứ để cho ta tự an bài, cũng không cần làm phiền đại trưởng lão.
Độc Cô Cảnh Văn bước lên nói, nụ cười của nàng có chút băng sương, rõ ràng không tin tưởng Độc Cô Phàm Vân.
- Đại tiểu thư, làm vậy sợ là không ổn, nam nữ hữu biệt, ta xem hãy giao cho ta an bài đi, mấy ngày nay đại tiểu thư nên chuẩn bị thủ tục nhận phong Thần Nữ, chuyện khác giao cho ta là được rồi.
Độc Cô Phàm Vân nói, trong giọng nói mang theo khí thế bức bách.
- Nam nữ hữu biệt, nhưng ta cùng Thiếu Du cũng không cần để ý việc này, ta sớm muộn gì cũng là người của Thiếu Du!
Độc Cô Cảnh Văn thản nhiên nói, ôm lấy cánh tay Lục Thiếu Du, ánh mắt nhìn thẳng đại trưởng lão.
Sắc mặt toàn bộ trưởng lão Độc Cô gia tộc đại biến, tựa hồ thật không ngờ ở trước mặt nhiều người như vậy mà đại tiểu thư dám nói thẳng ra lời này.
- Đại tiểu thư đừng nói đùa như vậy!
Sắc mặt đại trưởng lão biến đổi, nhưng chỉ nháy mắt đã khôi phục, nói.
- Đại trưởng lão, ngươi nghe kỹ cho ta, Lục Thiếu Du là người mà ta yêu, đây chỉ là chuyện riêng của ta, nếu các ngươi muốn ngăn cản, như vậy vị trí Thần Nữ các ngươi tìm người khác đi, Thần Hoàng khí thiên cấp, tự tay ta tiêu hủy cũng không cho các ngươi chiếm được!
Độc Cô Cảnh Văn lạnh lùng nói.
- Tiểu thư!
Đúng lúc này thân ảnh Độc Cô Băng Lan đột nhiên xuất hiện.
- Ta không nhìn thấy gì hết!
Bởi vì cửa phòng chưa đóng, Độc Cô Băng Lan vừa chạy vào nhìn thấy một màn này, chợt cười nói, định lui ra ngoài.
- Ngươi thấy gì chứ, chúng ta cũng đâu có gì mà xem!
Độc Cô Cảnh Văn đỏ mặt, rời khỏi tay Lục Thiếu Du, hỏi:
- Nói đi, có chuyện gì?
- Ta cùng Tâm Đồng định ra ngoài đi dạo, định hỏi hai người có đi hay không, nhưng nhìn hai người hẳn là có chuyện phải làm.
Độc Cô Băng Lan cười cười nói.
- Nha đầu chết tiệt kia, chúng ta có làm gì chứ!
Độc Cô Cảnh Văn trừng mắt, nói:
- Thiếu Du, huynh lần đầu tiên tới Độc Cô gia, muội đưa huynh đi tham quan một chút đi!
- Cũng tốt!
Lục Thiếu Du cười đáp.
Độc Cô Cảnh Văn nháy mắt, nói:
- Phải rồi, muội đưa huynh đi gặp một ít người, huynh nhất định cảm thấy ngạc nhiên.
- Vậy sao?
Lục Thiếu Du mỉm cười hỏi.
Nhóm người Lục Thiếu Du đi lang thang, Kim Huyền cũng không đi theo, đi mãi một lát lại gặp được Bắc Cung Vô Song.
Dãy núi liên miên, thác nước trắng xóa, gió mát thổi qua, bên trong không gian có không ít cảnh đẹp, thật sự mỹ lệ không sao tả xiết.
…