Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2430 : Đổ một trận chiến

Ngày đăng: 02:10 22/04/20


Độc Cô Ngạo Vũ nhíu mày, nói:



- Nhưng cha là tộc trưởng Độc Cô gia tộc, con là huyết mạch của Độc Cô gia, đây là sự thật, cho nên chỉ có thể lựa chọn một điểm thăng bằng, con cảm thấy thế nào?



- Mọi người hẳn đã có quyết định rồi chứ?



Độc Cô Cảnh Văn nói:



- Cha nói đi, gia tộc quyết định thế nào?



- Con xem trọng hắn như thế, vậy hắn phải chứng minh chính mình, bỏ qua Độc Cô gia tộc không nói, chỉ vì con là nữ nhi của cha, nữ nhi của Độc Cô Ngạo Vũ, không thể tùy tiện giao cho người khác, con cảm thấy cha nói có đạo lý hay không?



Độc Cô Ngạo Vũ hỏi.



Độc Cô Cảnh Văn gật đầu:



- Huynh ấy sẽ chứng minh chính mình!



- Được, chúng ta có thể cùng nói chuyện!



Độc Cô Ngạo Vũ mỉm cười nói.



Ánh trăng như nước, ánh bạc bao phủ núi non, trên một đỉnh núi có hơn trăm thân ảnh đứng thẳng, chân khí kinh người, bốn người đứng phía trước càng thêm cường hãn.



Bên trong thạch thất, Độc Cô Trường Không cùng Độc Cô Trường Linh đang khoanh chân ngồi cạnh nhau.



Độc Cô Trường Linh kết xuất thủ ấn, thủ ấn mang theo quang mang thần dị rơi lên chỗ cụt tay của Độc Cô Trường Không, theo thủ ấn rơi xuống, da thịt nơi đó bốc lên sương khói, cực kỳ huyền ảo.



Sắc mặt Độc Cô Trường Không trắng bệch, tựa hồ thừa nhận thống khổ thật lớn, mà sắc mặt Độc Cô Trường Linh cũng ngưng trọng, tâm thần tập trung, thủ ấn mang theo linh hỏa tiến nhập vào chỗ cụt tay của Độc Cô Trường Không.



Khi thủ ấn cuối cùng bay tới, sắc mặt Độc Cô Trường Linh càng thêm ngưng trọng, mang theo tàn nhẫn, tốc độ đột nhiên tăng lên, động tới thiên địa năng lượng hội tụ tràn tới.



Thiên địa năng lượng gào thét, chỗ cụt tay đột nhiên tràn ra huỳnh quang dày đặc.



- Khôi phục!



Độc Cô Trường Linh quát, thủ ấn cuối cùng rơi xuống.



- Hô!



Khi hết thảy bình ổn trở lại, miệng vết thương đã khôi phục lại bình thường, mà thiên địa năng lượng cũng không còn bóng dáng.




- Ai là Lục Thiếu Du!



Độc Cô Trường Linh bước tới hô.



Lục Thiếu Du quan sát người kia, chân khí còn mạnh hơn Độc Cô Trường Không không ít, bộ dáng có vài phần tương tự, trong lòng đã biết người này là ai, chậm rãi đi tới khoanh tay trước ngực, ngẩng đầu nói:



- Là ta!



Hắn vừa dứt lời, hơn trăm ánh mắt tập trung vào hắn, chân khí quanh quẩn nương theo uy áp, không gian xung quanh đều nổi lên gợn sóng.



- Hừ!



Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua, chân khí vô hình lan tràn, không hề lay động mảy may.



Sắc mặt Độc Cô Băng Lan đại biến, hô:



- Chính thống soái, đây chính là nơi ở của đại tiểu thư, Thần Hoàng đoàn các ngươi tới đây làm gì?



Chỉ tiếc không ai để ý nàng, Độc Cô Trường Linh âm trầm nói:



- Hôm qua là người đánh trọng thương tam đệ của ta, Độc Cô Trường Không?



- Không tệ!



Lục Thiếu Du thản nhiên hỏi:



- Ngươi tính toán giúp hắn báo thù, cả năm trăm người của Thần Hoàng đoàn cùng tới sao?



- Dám làm người của Thần Hoàng đoàn bị thương, ngươi muốn chết!



Người của Thần Hoàng đoàn hét lớn một tiếng, chân khí bộc phát, không gian run rẩy, sát ý lan tràn, cả không gian phong vân biến sắc, cả Thiên Sí Tuyết Sư lẫn Độc Cô Băng Lan đều bị uy áp tuyệt đối.



- Hừ, lấy nhiều khi ít sao!



Lời của Lục Tâm Đồng vừa dứt, váy tím lay động, nàng lập tức bước ra, khí lãng vô hình thổi quét, hàn ý lan tràn bốn phía.



- Ai dám!



Dương Quá bước tới, năng lượng thổ hệ run lên, ánh mắt nhìn thẳng Thần Hoàng đoàn, khí thế nguy nga như núi. Vừa nhìn thấy khí thế của hai người, người của Thần Hoàng đoàn sửng sốt, họ thật không ngờ bên cạnh Lục Thiếu Du còn có cường giả như thế.