Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2485 : Hối hận không kịp

Ngày đăng: 02:11 22/04/20


Hử trưởng lão tức giận quát:



- Khốn kiếp!



Sư đệ bị đánh chết, rất nhiều đệ tử trong đảo bị đồ sát, Hử trưởng lão đã tức phát điên.



Một tiếng quát ẩn chứa tiêu sát phát ra từ miệng Hử trưởng lão đã giận đến điên cuồng:



- Thiên Hỏa Lang Hồn Chưởng!



Chân khí thuộc tính hỏa trong người Hử trưởng lão nhanh chóng tuôn ra kéo theo năng lượng thiên địa hùng hồn chớp mắt tụ tập năng lượng khổng lồ trong không trung.



Năng lượng tụ lại, từng đợt lửa nóng cháy tựa như biển lửa gào thét xuất hiện. Uy áp nóng rực tràn ngập tựa mặt trời đỏ mọc hướng đông nhuộm không gian to lớn thành màu đỏ rực lửa nóng.



- Grao!



Trong biển lửa, một con hỏa lang to ngàn thước lao ra, lửa lan tràn toàn thân. Trong phút chốc không gian như lò lửa, uy áp kinh người, khí nóng đè ép, cực kỳ rung động.



Lục Thiếu Du mắt lóe tia sáng:



- Vũ kỹ địa cấp cao giai!



Uy lực của vũ kỹ này cực kỳ cường đại, uy thế khá mạnh.



Hử trưởng lão lạnh lùng quát, thanh âm vang vọng toàn bộ không gian:



- Tiểu tạp chủng, chịu chết đi!



- Grao!



Hỏa lang ảo tựa như vật sống xông lên, che đậy không gian to lớn. Lửa nóng rực như mặt trời giáng xuống, nhiệt độ nóng cháy đáng sợ đột phá bùng nổ giữa không trung. Nhiệt độ cao nhuộm các khe nứt đen ngòm thành màu đỏ thẫm.



Hỏa lang nhào lên, lực lượng hủy diệt làm không gian dọc đường đi đều biến mất. Uy thế kinh người là thế nhưng Lục Thiếu Du mỉm cười, không hề né tránh. Lục Thiếu Du nhìn hỏa lang khổng lồ khủng bố trên bầu trời, đôi mắt đen lấy dâng lên sát ý.



Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói:



- Thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ.




Lục Thiếu Du lao nhanh xuống, hét to một tiếng:



- Đại Địa Vô Ảnh Cước!



Chân Lục Thiếu Du giẫm đân, ánh sáng vàng chợt lóe dưới chân hắn. Một tàn ảnh dấu chân bay ra, trong khoảnh khắc ngắn ngủi với thế sấm sét tụ thành bão tố thổi quét tất cả. Năng lượng khủng bố chấn vỡ sóng không gian rồi giẫm mạnh xuống hố to thủ ấn.



Bùm bùm bùm!



Vang tiếng nổ trầm đục, mặt đất nứt rạn. Chân Lục Thiếu Du giẫm đất, trong hố to thủ ấn, một khe nứt mặt đất nổ tung kéo dài ngàn thước.



Bùm!



Cách ngàn thước, kình khí phóng lên cao trực tiếp oanh kích một thân hình văng lên không trung, phun ngụm máu ra.



Khúc trưởng lão đang khổ chiến với Lục Tâm Đồng đột nhiên thê lương hét to:



- Sư huynh chạy mau đi, sau này báo thù cho chúng ta là quan trọng hơn! Ta liều mạng với các ngươi!



Khúc trưởng lão kết thủ ấn kỳ dị, hét to một tiếng:



- Hồn anh tự bạo!



Khúc trưởng lão dứt lời liền kết thủ ấn, thân hình căng phồng lên, khí thế nâng cao kỳ lạ. Khúc trưởng lão lao vào Lục Tâm Đồng.



Lục Thiếu Du luôn chú ý tinh thần quan sát toàn trường, Đại Hồn Anh nhìn chăm chú không gian trong phạm vi.



Lục Thiếu Du giật mình kêu lên:



- Tâm Đồng cẩn thận!



Linh Tôn thất trọng tự bạo hồn anh thì thực lực ngang ngửa Linh Tôn bát trọng, tuy Tâm Đồng đủ mạnh để đấu với Linh Tôn thất trọng nhưng khi đã tự bạo thì Lục Thiếu Du rất lo lực phòng ngự của nàng.



Biểu tình Lục Tâm Đồng trầm trọng, thúc giục Kim Xích Độc Chu ngăn trước mặt Khúc trưởng lão, nàng nhanh chóng thụt lùi.



- Tiểu tạp chủng, ta chết chung với các ngươi!