Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2519 : Phá mở mê trận

Ngày đăng: 02:12 22/04/20


Quan trọng nhất là Lục Thiếu Du tự biết các đại sơn môn đều đang giấu diếm, không chịu bày ra thực lực thế lực của sơn môn. Lục Thiếu Du kinh doanh chút ngoại lực tuyệt đối không thể bộc lộ.



Nhắc tới Tiểu Long làm Lục Tâm Đồng thấy hơi nhớ:



- Ca ca, không biết Tiểu Long ra sao rồi?



Lục Thiếu Du cười cười. Từ đó đến bây giờ Tiểu Long chưa từng rời xa hắn, thời gian sống chung khá lâu, không biết hiện tại Tiểu Long ra sao, có lẽ đại hội tứ tộc đã qua.



- Hình như là ở đây.



Lục Thiếu Du đáp xuống một hiệp cốc. Hiệp cốc xanh biếc, cửa vào bụi cỏ che đậy, như là không có người đặt chân qua nơi đây.



- Ca ca, chỗ này là đâu?



Thân hình thướt tha đáp xuống, Lục Tâm Đồng nhìn hiệp cốc.



Lục Thiếu Du nhíu mày nói:



- Ta cũng không biết, nhưng chắc chỗ này hơi đặc biệt.



Lúc nãy đánh nhau với người Vạn Thú tông, Lục Thiếu Du cảm giác được khí tức khác lạ chấn động nên mới vội vàng tới đây. Lục Thiếu Du lần mò theo khí tức chấn động tìm đến đây.



Dương Quá cẩn thận quan sát nhưng không phát hiện chỗ đặc biệt gì:



- Sao ta không cảm giác được?



Lục Thiếu Du nói:



- Đại ca hãy xem trong hiệp cốc có chỗ nào khác với nơi khác?



Dương Quá nghe gợi ý thì nhìn bốn phía, dò xét một lát sau bỗng thay đổi sắc mặt.



Dương Quá nói:



- Nhị đệ, hiệp cốc này xanh hơn nơi khác.



Lục Thiếu Du nói:



- Hiệp cốc này xanh hơn nơi khác, tục ngữ nói một cành siêu quần xuất chúng, gió sẽ bẻ gãy cây cao. Nhưng hiệp cốc này vẫn bình yên như thế, năng lượng thiên địa bên này càng đậm đặc. Ta cho rằng hiệp cốc có gì đó khác biệt.



Lục Thiếu Du đăm chiêu nhìn hiệp cốc, nói:



- Đại ca, Tâm Đồng, chúng ta vào thử.



Dương Quá, Lục Tâm Đồng gật gù:
Tử Yên đánh giá bốn phía, nhìn chăm chú cửa vào hiệp cốc.



Sắc mặt Tử Yên hơi thay đổi:



- Có người đã vào trước, chúng ta phải nhanh lên!



Lão nhân áo lam nhìn kỹ lối vào hiệp cốc, nói:



- Số người không nhiều, chắc là tán tu.



Lùm cây không người đặt chân có dấu vết bị đụng chạm chứng minh có người đi vào hiệp cốc, nhưng nhìn ra được không nhiều người, khả năng là tán tu rất lớn. Đại môn đại phái thì dù tản ra hành động cũng sẽ kéo cả đội đi.



Tử Yên nói:



- Nơi này khí tức dao động khác khác lạ, không chừng sẽ có thu hoạch gì, đi vào xem thử.



Thân hình thướt tha nhoáng một cái Tử Yên đã vào trong hiệp cốc.



Trong hiệp cốc rừng sâu núi thẳm cây cối che trời, Lục Thiếu Du vắt óc suy nghĩ mấy canh giờ nhưng không có cách nào phá vỡ mê hồn trận được. Lục Thiếu Du đi tới đi lui vòng quanh một vòng lớn, không cách nào thoát ra.



Lục Tâm Đồng hỏi ý:



- Ca ca, hay là chúng ta tách ra hành động?



Lục Thiếu Du rầu rĩ lắc đầu nói:



- Không được, chỗ này rất nguy hiểm, cẩn thận chút thì hơn.



Trong Tử Vong Thâm Uyên này Lục Thiếu Du không dám để cô nương Lục Tâm Đồng đi một mình.



Dương Quá nhìn chằm chằm một chỗ rừng cây:



- Nhị đệ, tam muội, hãy tới đây nhìn xem đó là cái gì?



- Đại ca, phát hiện được gì sao?



Lục Thiếu Du lắc người đến bên cạnh Dương Quá ngay, đưa mắt nhìn lại, rừng cây này không có gì đặc biệt.



Dương Quá nhìn chằm chằm hàng cây thứ ba trước mặt:



- Nhị đệ hãy nhìn cái cây thứ ba có phải là khác lạ không?



Con ngươi Lục Thiếu Du co rút, mắt nhìn chằm chằm cái cây thứ ba to rợp trời, sau một lát rơi vào trầm tư.