Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2542 : Trực tiếp đánh chết 33

Ngày đăng: 02:12 22/04/20


Ken két.



Khí tức lạnh lẽo ngập trời đóng băng không gian. Trong nháy mắt lan tràn tới trước mặt hai người, bên trong còn có một cỗ công kích linh hồn khiến cho hai người ngây dại.



Mặt khác bên trong còn có lực lượng thời gian, không gian. Dưới cỗ khí tức lạnh lẽo cùng với nhiều loại công kích quỷ dị khiến cho hai người không thể chống lại, càng không thể dãy giụa ra bên ngoài.



- Phá.



Trong khoảnh khắc hai người khôi phục lại chút lý trí, dường như đã toàn lực ra tay. Chân khí phô thiên cái địa từ trong người tuôn ra, dẫn động năng lượng thiên địa tuôn ra. Chung quanh thân hình trong khoảnh khắc có một mảng lớn băng bị nghiền nát, thân hình đánh ra vết nứt đen kịt trong không gian.



Chỉ là trong nháy mắt lại có một cỗ lực lượng hàn băng kéo tới trước người hai người, cả không gian lập tức bị băng bao phủ.



Cả không gian trong chốc lát giống như cứng lại, hai người bị bao phủ ở bên trong. Trong ánh mắt hiện lên sự sợ hãi, thế nhưng lại không thể nhúc nhích.



- Trời tạo nghiệt thì còn có thể sống. Thế nhưng tự gây nghiệt thì không thể sống. Đây là tự mình các ngươi muốn chết.



Tiếng quát của Lục Thiếu Du vừa dứt, năm ngón tay nắm chặt. Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy hung hăng run rẩy. Cả không gian to lớn dưới cỗ năng lượng đáng sợ va chạm bắt đầu trở nên vặn vẹo.



Phanh.



Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính thủy to lớn, không gian quanh thân hai cường giả Vũ Tôn kia lập tức nổ tung. Âm thanh bạo liệt giống như tiếng sấm. Không gian lập tức bị chấn thành từng mảnh vỡ. Băng vụn ngập trời mang theo một cỗ năng lượng kinh khủng bỗng nhiên khuếch tán. Trên không trung. Năng lượng khủng bố rung động tạo ra hai cái khe đen kịt cực lớn trong không gian.
Lam Linh nhìn thân ảnh áo xanh rời đi, đôi mắt xinh đẹp lóe lên, không biết vì sao trong lòng nàng có cảm giác người này rất là quen thuộc, có cảm giác giống như từng quen biết. Về phần Công Tôn Xuân Thu bị đánh chết, trong lúc mơ hồ trong lòng nàng còn thở dài một hơi. Không có bất kỳ sự đau lòng nào, trong lòng thậm chí còn có sự vui mừng không rõ.



Đám người Hóa Vũ tông đứng đó, ba người Hóa Vũ tông chỉ có một mình Công Tôn Xuân Thu là còn thi thể. Còn Hỏa Chân trưởng lão và Địa Chân trưởng lão ngay cả xương cốt cũng không còn.



- Ha ha. Chúng ta đi.



Mắt thấy kết cục của Hóa Vũ tông, Lạc Kiến hồng cười ha hả một tiếng. Trong lòng cực kỳ sảng khoái, mang theo đám người Nhật Sát các tiến vào trong sơn mạch phía trước.



- Chư vị, chúng ta cũng đi thôi. Có lẽ mọi người đều đi tìm kiếm Thanh Lôi Huyền Đằng, chúng ta cũng không thể bị bỏ lại ở phía sau.



Mắt nhìn phía trước, Gia Cát Tây Phong nói. Thanh Lôi Huyền Đằng quá mức quan trọng, tuyệt đối phải thu vào tỏng tay.



Công Tôn Hóa Nhai bất đắc dĩ thu hồi thi thể cháu mình. Thế nhưng cũng chỉ có thể cố gắng nén sự tức giận trong lòng. Thực lực không bằng người, cho dù mang tên tuổi Hóa Vũ tông ra cũng không có tác dụng.



Đám người Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Vạn Thú Tông ở cùng một chỗ. Đám tán tu do dự một chỗ rồi cũng gia nhập. Thực lực của thanh niên áo xanh kia khủng bố như vậy, nếu như bọn họ không liên thủ, vậy thì càng không có một chút hy vọng nào.



- Lục chưởng môn, xem ra Đế Đạo minh đã chuẩn bị sẵn sàng. Đúng không?



Ngoài đỉnh núi, Tử Yên truyền âm nói với Lục Thiếu Du.