Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2679 : Chuẩn bị chiêu đãi

Ngày đăng: 02:12 22/04/20


- Không tốt.



Hạc Linh Tả Sứ kinh hãi, dưới cỗ uy áp khủng bố này hắn có thể cảm giác được một cỗ khí tức khiến cho tim hắn đập nhanh. Linh lực trong cơ thể bị áp chế tuyệt đố. Hắn thật không ngờ Lục Thiếu Du này lại tu luyện thành công vũ kỹ Thiên cấp.



Sưu Sưu...



Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính kim mười sáu lần uy năng, kim quang ngập trời lan tràn, từng đạo hư ảnh của Hạc Linh Tả Sứ dưới khí tức sát phạt, sắc bén của Thời Không Lao Ngục thuộc tính kim lập tức biến mất, chỉ còn lại bản thể lúc này đã sợ hãi, khuôn mặt dữ tợn.



- Ngươi trốn không thoát đâu.



Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, hướng về phía xa vỗ một cái. Trong Thời Không Lao Ngục thuộc tính kim này đột nhiên có một bàn tay bằng kim quang rực rỡ phá không mà ra. đánh về phía Hạc Linh Tả Sứ. Chung quanh thủ ấn, khong gian xuất hiện vết nứt đen kịt cực lớn.



Giờ phút này không biết là vì chấn động hay là bị giam cầm, hoặc là cả hai mà Hạc Linh Tả Sứ không có cách nào ngăn cản, trơ mắt nhìn thủ ấn màu vàng này đánh xuống, bao phủ hắn.



Phốc phốc.



Không có chút chống cự nào, dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này trong miệng Hạc Linh Tả Sứ phun ra một ngụm máu tươi. Thân hình bắn ngược ra, từ trên không trung trùng trùng điệp điệp rơi xuống.



Phanh.



Thủ ấn màu vàng cũng ầm ầm đánh xuống. Trong phạm vi vài dặm đều bị thủ ấn màu vàng ảnh hưởng. Cả không gian tựa như sơn băng địa liệt. Sương mù dày đặc vài dặm chung quanh bị đánh tan. Năng lượng cuồng bạo tạo thành rung động giống như thực chất, điên cuồng nhộn nhạo.




Ngay khi Lục Thiếu Du đang suy tư, trên không trung xuất hiện từng tiếng xé gió, từng đạo thân ảnh từ trong sương mù nồng đậm đi ra.



- Dường như là bên này, uy áp vừa rồi quá mạnh mẽ, nhất định có siêu cấp cường giả giao thủ.



Mười mấy đạo thân ảnh đi tới, từ trên không trung đáp xuống, vừa vặn rơi xuống vị trí cách Lục Thiếu Du không xa. Dường như bởi vì động tĩnh cực lớn vừa rồi cho nên đám người này bị hấp dẫn tới.



Ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn vào thế lực trước mắt, đi đầu chính là một nữ tử tuổi chừng mười sáu, ánh mắt tựa như minh châu, da thịt như ngọc, đôi mắt xinh đẹp toát ra sự thùy mị không nói nên lời. Bên người nữ tử này là một nữ tử mặc cung trang, khí chất lộ ra kiều mỵ, ánh mắt câu hồn đoạt phách, da thịt như tuyết. Thân hình mềm mại mà uyển chuyển thu hút không ít ánh mắt. Quanh thân có một cỗ khí thế bất phàm.



- Đạm Đài Tuyết Vi, Mộ Dung Lan Lan.



Mắt nhìn nhị nữ, khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên, người đến chính là mấy người của Thiên Vân đảo, trừ Mộ Dung Lan Lan và Đạm Đài Tuyết vi ra còn có mấy người Lục Thiếu Du cũng đã gặp.



Mà người đầu lĩnh lúc này Lục Thiếu Du cũng không khỏi chú ý nhiều hơn một chút. Đầu lĩnh chính là một nữ tử mặc váy dài, thoạt nhìn tuổi chừng bốn mươi, mái tóc đen nhánh, ngũ quan tinh xảo, không có chút già nua nào, ngược lại còn có chút vũ mị, cặp mắt như nước khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.



- Thanh Quán Tôn giả.



Lục Thiếu Du cũng đã biết rõ tên của người này, Thanh Quán Tôn giả của Thiên Vân đảo, sư phụ Mộ Dung Lan Lan, sư tổ Đạm Đài Tuyết Vi, cũng là đảo chủ Thiên Vân đảo hai đời trước.



Lục Thiếu Du cũng nghe Thiên Dương Tôn giả, sư phụ của sư tổ Vân Phi Hồng vụng trộm nói tới. Thanh Quán Tôn giả này bất phàm, năm đó ở trong đám người đồng lứa cũng là người có thanh danh hiển hách, thanh niên tài tuấn quỳ gối dưới váy nàng không ít. Nhưng mà dường như bởi vì đảo quy của Thiên Vân đảo mà cuối cùng không lựa chọn ai khiến cho vô số thanh niên tài tuấn khi ấy buồn bực không thôi. Còn có người thề cả đời không thành gia lập thất vì nàng.