Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2712 : Đương trường phân bảo

Ngày đăng: 02:13 22/04/20


Diệt Hồn tôn giả lạnh lẽo liếc mắt nhìn Vân Phi Hồng, người Thiên Địa minh vốn đang buồn bực, nghe nhắc Lục Thiếu Du không khỏi nghiến răng nghiến lợi, nỗi hận không thể lập tức đánh chết Lục Thiếu Du, đem Lục Thiếu Du bầm thây vạn đoạn, nhưng lại không cách nào đánh chết hắn, ngược lại luôn bị quản chế, loại cảm giác này đối với họ thật sự quá mức phẫn nộ.



- Là đồ tôn của mình còn tính là người lạ sao, có bản lĩnh các ngươi cũng tìm đồ tôn cho mình đi, chỉ sợ đám đồ tử đồ tôn phế vật của các ngươi không có khí mà tranh thôi! Oa ha ha!



Thiên Dương cười đắc ý, khuôn mặt cao hứng không thôi, hắn có được đồ tôn mạnh mẽ như thế, thật sự giúp cho hắn kiếm đủ mặt mũi.



- Vân Phi Hồng, con mẹ nó ngươi đừng hung hăng càn quấy, có bản lĩnh chúng ta đơn đả độc đấu!



Phong Vũ Tôn giả quát một tiếng, nhắc tới Lục Thiếu Du làm trong lòng hắn càng uất nghẹn, nghĩ tới Thanh Lôi Huyền Đằng, cũng do Lục Thiếu Du gây ra, hắn còn đang nghẹn một bụng lửa giận đây.



- Phong Vũ lão thất phu, lão tử sợ ngươi sao, đánh thì đánh!



Thiên Dương đứng dậy, hắn cũng không muốn đánh mất mặt mũi.



Xuy xuy!



Chân khí hai người giằng co, bắt đầu run lên, một cỗ năng lượng vô hình khuếch tán thổi quét, nháy mắt đem họ bao phủ bên trong, không gian bắt đầu nứt nẻ, đã sắp động thủ.



- Sư công, cần gì tính toán với lão thất phu kia!



Ngay lúc này một thanh âm đột nhiên truyền tới.



Xuy!



Chỉ thấy không gian trước đại điện đột nhiên dao động, một thanh ảnh nháy mắt xuất hiện.



Sưu!



- Lục Thiếu Du!



Mọi người không khỏi run lên, đó chính là Lục Thiếu Du, khi mọi người nhìn vào đôi mắt thâm thúy của hắn, phảng phất như cảm giác được có cỗ chân khí vô hình khó hiểu.



Khí tức kia thật giống như nhìn thấu tang thương thế gian vạn vật, như nhìn thấu nhân sinh trăm thái, nếm hết nhân tình ấm lạnh, cỗ khí tức này đến từ sâu trong linh hồn, tuyệt đối không phải lỗi giác.



- Ánh mắt kia, thật quỷ dị!
- Phân bảo vật!



- Quả nhiên cần phân bảo vật!



Ánh mắt người Đế Đạo minh phát ra ánh sáng, đặc biệt là những siêu cấp cường giả, ánh mắt càng thêm sáng ngời, trực tiếp bắn ra hào quang.



Nhìn thấy phản ứng của mọi người, tâm thần Lục Thiếu Du vừa động, giới chỉ bắn ra sáu đạo lưu quang, lập tức phân chia trước mặt Linh Thiên môn, Vân Dương tông, Nhật Sát các, Thiên Vân đảo, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các, bên trong sáu lưu quang đều có một khối ngọc giản, chân khí bàng bạc vỡ áp vặn vẹo không gian.



- Vũ kỹ thiên cấp!



- Linh kỹ thiên cấp!



Nhìn thấy ngọc giản, từng thanh âm khiếp sợ buột miệng hô lên, mọi người đều chấn động.



- Toàn bộ đều là vũ kỹ linh kỹ thiên cấp!



Cường giả Thiên Địa mình đều rung động, bọn họ đều nhận ra là vật gì, không nghĩ tới Lục Thiếu Du có thể xuất ra linh kỹ vũ kỹ thiên cấp.



Sưu sưu!



Chỉ nháy mắt siêu cấp cường giả sáu đại sơn môn lập tức thu ngọc giản vào trong tay.



Ánh mắt của họ vô cùng kích động, đây đều là vũ kỹ linh kỹ thiên cấp, họ đều biết rõ giá trị, tuyệt đối không kém hơn thần khí.



- Chư vị, vũ kỹ linh kỹ thiên cấp chỉ có hạn, tiểu tử thật sự không đủ phân, nhưng những bảo vật này cũng nên phân cho chư vị!



Lục Thiếu Du vừa dứt lời, trong giới chỉ lại bắn ra mười lăm đạo lưu quang, rơi vào trong đội ngũ của Thánh Linh cốc, Tiêu Diêu bang, Thiên Ưng lâu bọn họ.



Mọi người lại kinh ngạc, bên trong lưu quang phân cho mỗi phái là năm kiện linh khí địa cấp, ba sơn môn cũng không khách khí kích động thu vào trong tay.



Một ít thế lực sơn môn bên Thiên Địa minh nhìn thấy cảnh tượng này đều đố kỵ, trong lòng thầm hối hận mình đã hoàn toàn đứng sai đội hình.



Nhóm người Lộc Linh Tôn giả nhìn thấy Thiên Dương tôn giả bọn họ thu vũ kỹ linh kỹ thiên cấp vào giới chỉ, ánh mắt vừa nóng cháy vừa đố kỵ, giá trị vũ kỹ linh kỹ thiên cấp không kém thần khí, bảo họ làm sao không khó chịu cho được.