Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2741 : Ngại mạng quá dài
Ngày đăng: 02:13 22/04/20
- Con trai của bổn đế, há cho tên hỗn trướng Tật Phong ngươi có thể động, ngươi ngại mạng dài!
Vào thời khắc này một thanh âm quen thuộc vang vọng khắp cả không trung.
Thanh âm vừa truyền ra, không gian xung quanh trước người Lục Thiếu Du chợt lóe, một thân ảnh màu xám trống rỗng xuất hiện.
Người kia đạp không mà đứng, khí thế vân đạm phong khinh, giống như trong hư không chỉ tồn tại khí tức của hắn, thân hình nhìn qua có chút gầy yếu nhưng trảo ấn của Tật Phong quét tới lại không hề động được vạt áo hắn nửa phần.
- Chút thực lực ấy, có gì đáng khoe khoang!
Người kia ngẩng đầu, trong mắt chợt lóe tinh quang, tụ bào vung lên, trảo ấn lập tức tiêu tán giữa không trung như chưa từng xuất hiện, hết thảy thật bình tĩnh không hề có chút dấu vết.
Nhưng cỗ uy áp khiến người có mặt đều ngạt thở, người này vừa xuất hiện không khí giữa không trung cô đọng lại, giống như thời gian đình chỉ hoàn toàn.
Chỉ nháy mắt trong lòng Tật Phong dâng lên nỗi khiếp sợ, nhìn người kia khoanh tay đứng thẳng, ánh mắt run lên, tựa hồ đã nhận ra là ai, kinh hô:
- Thiên Linh đan tôn, sao ngươi lại ở đây!
- Linh Vũ đại đế đã tới!
Ánh mắt đông đảo cường giả Phi Linh môn run lên, kích động run rẩy, người vừa tới chính là Linh Vũ đại đế.
Sắc mặt người Phi Linh môn đều lộ ra ý cười.
- Đó là…Linh Vũ đại đế!
- Trời ạ! Linh Vũ đại đế đã tới!
Ánh mắt cường giả Vân Dương tông, Thánh Linh giáo đều biến đổi, rung động nhìn nhau.
Dương Quá cùng Lục Tâm Đồng hiện lên ý cười, khó trách ca ca lại nhẹ nhàng như vậy, nguyên lai đã sớm biết Nam thúc đã tới, mà Nam thúc ở đây, Tật Phong kia xem như phạm thái tuế.
- Đại ca, ngươi rốt cục đã tới!
Thiên Địa nhị lão vừa bay lên lại thấy Nam thúc, trong lòng tràn ngập sợ hãi lẫn vui mừng.
- Tử lão quỷ, tới thật đúng lúc a!
Lục Thiếu Du cảm thán.
Trong lòng hắn nhủ thầm, tuy rằng hiện tại thực lực hắn không yếu, nhưng gần đây gặp phải cường giả ngày càng mạnh, lão quái các đại sơn môn đều xuất hiện, tu vi của hắn đã không còn chút ưu thế, không biết phải tới khi nào hắn mới đạt được như Nam thúc, khi đó hắn mới có được bổn sự ngạo thị đại lục!
- Thật mạnh!
Cực Lạc tam quỷ đưa mắt nhìn nhau, trong lòng rung động tới cực điểm, một cái tát kia cũng đủ đem ba người họ chụp thành mảnh nhỏ, căn bản không thể đối kháng.
Còn có một việc khiến họ thêm rung động, khi Lộc Linh tìm họ đã cam đoan Linh Vũ đại đế không thể ra tay, cho nên họ mới có dũng khí chặn giết Lục Thiếu Du đoạt bảo, nhưng hiện giờ tận mắt nhìn thấy Linh Vũ đại đế dùng một cái tát đánh bay Tật Phong, không thể ra tay cái rắm, đây rõ ràng là gạt người, ba người họ đã bị lừa dối.
May mắn họ không thành công, đừng nói có thể thành công được hay không, chỉ sợ dù làm được họ cũng bị Linh Vũ đại đế nghiền xương thành tro, có thần khí thì thế nào, tuyệt đối không thể đối kháng một cái tát kia.
- Thiếu Du, Cực Lạc tam quỷ sao ở chung một chỗ với ngươi?
Nam thúc đi tới bên cạnh Lục Thiếu Du, nhìn qua Cực Lạc tam quỷ hỏi.
- Cực Lạc tam quỷ bái kiến Linh Vũ đại đế!
Cực Lạc tam quỷ run lên, vội bước tới hành lễ, ánh mắt không dám nhìn thẳng.
- Nghĩa phụ, mặc dù họ có tiếng xấu, nhưng hiện tại đã sửa đổi, tới cậy nhờ Lục gia, lần này lập được không ít công lao, ít nhiều nhờ có họ tương trợ!
Lục Thiếu Du nói.
- Nghĩa phụ?
Cực Lạc tam quỷ cả kinh, nguyên lai Linh Vũ đại đế là nghĩa phụ của nhị thiếu gia, không có ai nói qua với ba huynh đệ bọn họ.
Ánh mắt Nam thúc đảo qua ba người, nói:
- Các ngươi đã gia nhập Lục gia, không cần đa lễ!
- Đa tạ Linh Vũ đại đế!
Tới lúc này ba người mới dám ngẩng đầu, có chút run rẩy không được tự nhiên.