Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 263 : Gặp gỡ trong thành (1)

Ngày đăng: 01:41 22/04/20


Thiên Sí Tuyết Sư bay rất nhanh, gần một ngày đã đến trung tâm phạm vi thế lực của Quỷ Vũ tông. Lục Thiếu Du kêu Thiên Sí Tuyết Sư đáp xuống một đỉnh núi, cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư đi quá rêu rao, hắn sẽ đi bộ đến Quỷ Vũ tông.



Lục Thiếu Du thu Thiên Sí Tuyết Sư vào Không gian thú nang, hắn bước đi hướng Quỷ Vũ tông. Tuy Quỷ Vũ tông nằm trên núi nhưng bốn phía vì có Quỷ Vũ tông nên rất phồn hoa, hình thành một tòa thành lớn tên là thành Quỷ Vũ, có ngàn vạn cư dân. Trong phạm vi vạn dặm thành Quỷ Vũ là chỗ náo nhiệt nhất, trung tâm kinh tế, mậu dịch phạm vi thế lực của Quỷ Vũ tông.



Lục Thiếu Du sớm tìm hiểu rõ tất cả, Quỷ Vũ tông nằm trong thành Quỷ Vũ, cường giả như mây, toàn là địa bàn trung tâm nhất Quỷ Vũ tông.



Vù vù vù!



Tiếng xé gió xẹt qua đầu Lục Thiếu Du, mấy con yêu thú phi hành khổng lồ bay ra khỏi thành Quỷ Vũ trước mặt.



Lục Thiếu Du ngước lên nhìn, yêu thú phi hành toàn là đẳng cấp tam cấp, không uổng là địa bàn của Quỷ Vũ tông. Phi Linh Môn muốn đuổi kịp thế lực Quỷ Vũ tông hiện tại phải mất thời gian dài.



Lục Thiếu Du đi ra đỉnh núi, nhìn chăm chú thành Quỷ Vũ phía trước. Dãy kiến trúc liên miên không tới cuối, các đường cái có nhiều thương nhân, Vũ Giả tới lui cực kỳ náo nhiệt.



Vì không khiến người chú ý, mặc dù Tiểu Long phản đối nhưng Lục Thiếu Du vẫn bỏ nó vào Không gian thú nang. Lục Thiếu Du đi vào thành, hắn thầm ngạc nhiên. Nhiều người mặc chiến giáp canh gác ở cổng thành, thực lực là đẳng cấp Vũ Sĩ. Trong đó có mấy người Lục Thiếu Du liếc sơ xem xét thậm chí là Vũ Sư, chắc đều là đệ tử của Quỷ Vũ tông.



Lục Thiếu Du rất ngạc nhiên mọi thứ trong thành Quỷ Vũ. Vừa vào trong tiếng ồn ào đập vào mắt, con đường rộng rãi người đến người đi, xung quanh có nhiều kiến trúc hùng vĩ. Đường rộng rãi, nguyên thành Quỷ Vũ cho cảm giác hùng vĩ vô cùng, người đi đường không dứt, tiếng rao bán inh ỏi.



Thành Quỷ Vũ bao la mênh mông, rất to lớn. trong tòa thành này Quỷ Vũ tông là bá chủ tuyệt đối, nơi này là thiên hạ của Quỷ Vũ tông. Trên đường cái Lục Thiếu Du thấy toàn là đệ tử Quỷ Vũ tông mặc giáp đi tới đi lui như đang tuần tra.



Đương nhiên trong thành Quỷ Vũ còn có một số thế lực nhỏ khác, nhưng so sánh với Quỷ Vũ tông thì bé nhỏ không đáng kể, chỉ có thể sinh tồn bám vào Quỷ Vũ tông, như phù du, ngưỡng mộ Quỷ Vũ tông. Mọi thứ trong thành Quỷ Vũ đều là của Quỷ Vũ tông.



Sau khi Lục Thiếu Du đến thế giới khác, hắn chưa từng đến chỗ náo nhiệt như vậy. Tuy trấn Thanh Vân cũng rất náo nhiệt nhưng so với thành Quỷ Vũ thật là con kiến với con voi, không cùng đẳng cấp.



Lục Thiếu Du thầm nghĩ hèn gì Nam thúc hay nói Lục gia không là gì, tính cả đại lục Linh Vũ này thì Lục gia đúng chẳng là cái gì.



Lục Thiếu Du đi trong con đường thông suốt bốn phương tám hướng gần một canh giờ mới bớt hào hứng, hắn ngước đầu nhìn cửa hàng tên Thiên Dược môn. Đây là cửa hàng bán đan dược, tài liệu luyện khí, dược liệu. Lục Thiếu Du đi vào trong, hắn muốn xem cửa hàng trong Quỷ Vũ tông đẳng cấp thế nào.



Lục Thiếu Du khá bất ngờ, cửa hàng này không phải tiệm lớn nhất thành Quỷ Vũ, nhưng bên trong có nhiều đan dược tứ phẩm, tài liệu luyện khí hiếm có.



Bên cạnh một quầy hàng có hai thanh niên mặc hoa phục đang xum xoe bên cạnh một thiếu nữ xinh đẹp.



– Biểu muội nhìn món này thế nào? Khối hàn ngọc thạch ngàn năm là thứ tốt cho Linh Sư các người.
Lữ Tiểu Linh bất chấp tất cả chỉ lo đuổi theo Lục Thiếu Du:



– Tên trộm đi, đừng chạy!



Lục Thiếu Du thầm than:



– Thật là oan gia ngõ hẹp.



Lục Thiếu Du nhanh chóng bỏ chạy, lao ra ngoài Thiên Dược Môn. Khóe mắt thấy Lữ Tiểu Linh bám theo không bỏ, Lục Thiếu Du tăng tốc chạy nhanh hơn.



Lữ Tiểu Linh hét lên:



– Tên trộm, không được chạy!



Lữ Tiểu Linh cắm đầu rượt theo, nhưng nàng chạy không nhanh bằng Lục Thiếu Du.



Trên đường cái, Lữ Tiểu Linh trơ mắt nhìn Lục Thiếu Du chạy xa.



– Cho bản tiểu thư mượn ngựa của ngươi dung đỡ!



Lữ Tiểu Linh giật lấy con ngựa cột trước cửa tửu quán đuổi theo Lục Thiếu Du.



– Biểu muội!



– Tiểu Linh tiểu thư...!



Hai thanh niên mặc hoa phục ngây người tại chỗ, một lúc sau phản ứng lại co giò đuổi theo.



Lục Thiếu Du ngoái đầu thấy Lữ Tiểu Linh vẫn rượt theo, lòng hắn chìm xuống.



– Chạy ra ngoài thành!