Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2792 : Bí ẩn năm xưa

Ngày đăng: 02:14 22/04/20


Hắc Vũ cười khổ nói:



- Nhưng khi ấy đại tiểu thư còn đang giận, thấy chủ nhân liền đánh. Ngày xưa với thực lực, thiên phú của đại tiểu thư không kém hơn chủ nhân. Lúc ấy trên đại lục chỉ có ba người cùng thế hệ là có thể đối kháng với cùng thế hệ lục đại nhân hoàng tộc. Đó là Thánh Thủ Linh Tôn, Huyền Thiên Yêu Tôn, còn một người là Thánh Linh Tiên Tử tức là danh hiệu của sư bá thiếu chủ. Trong ba người này tính thực lực cá nhân thì sư bá của thiếu chủ mạnh hơn sư phụ thiếu chủ và Huyền Thiên Yêu Tôn một chút.



Lục Thiếu Du nghe xong giật mình kêu lên:



- Không ngờ ngày xưa sư bá lợi hại như vậy!



Hắc Vũ cười nói:



- Chủ nhân tìm đại tiểu thư xin lỗi nhưng mỗi lần gặp mặt đều đánh nhau, lần nào chủ nhân cũng rơi vào thế yếu. Mấy lần chủ nhân ăn đòn, đại tiểu thư bớt giận hơn, có ý định tha thứ cho chủ nhân.



Lục Thiếu Du nói:



- Đây là chuyện tốt!



Nữ nhân thì thường hay cáu, dỗ dành vài lần là nguôi ngay. Lục Thiếu Du thậm chí nghi ngờ sư phụ thua nhiều lần là vì cố ý nhường.



Hắc Vũ khẽ thở dài, không biết nên nói cái gì:



- Đúng là tốt thật, đáng tiếc khi đại tiểu thư định tha thứ cho chủ nhân thì chủ nhân nhận được tin một chỗ mật địa mở ra, thế là...



Lục Thiếu Du nói:



- Thế là sư phụ lại đi, phải không?



Hắc Vũ cười khổ nói:



- Đúng rồi, lúc ấy chủ nhân đa phần chú ý vào tu luyện, mạo hiểm nên...



Lục Thiếu Du buông tiếng thở dài, khỏi nghĩ cũng biết:



- Nên sư bá cứng lòng thề không bao giờ gặp sư phụ nữa.



- Không chỉ thế.



Hắc Vũ ngập ngừng:



- Lần này đại tiểu thư giận thật, thề không bao giờ gặp chủ nhân, cũng tuyên bố bế quan không ra đại lục nữa.
Toàn thân Dạ Vị Ương thay đổi, toát ra thanh hương, ngũ quan tinh xảo khảm trên khuôn mặt ngọc hợp thành nhan sắc tuyệt đẹp.



Bên ngoài một đình viện.



- Nhị thiếu gia!



Lão nhân áo xám đến bên ngoài đình viện, dường như cả đêm mới vừa về, biểu tình sốt ruột, kèm theo khí sát phạt.



Trong đình viện, Lục Thiếu Du đang nhắm mắt dưỡng thần, thu thủ ấn về, ngừng tu luyện. Lục Thiếu Du thở hắt ra khí trọc, từ từ đứng dậy.



- Vào đi.



Lệ Quỷ nói:



- Nhị thiếu gia, Đông Hải Tam Sát và nhiều cường giả đã chạy không thấy tăm tích. Đẳng cấp cao trong Hải Sa môn đã bị ba huynh đệ chúng ta giết, nhưng thu hoạch không lớn. Chắc chắn báu vật Hải Sa môn bị ba người Đông Hải Tam Sát mang đi, chuyện còn lại tự Thánh Linh cốc sẽ xử lý. Thánh Linh cốc đã lo giải quyết Vi Sinh gia tộc.



- Ba người kia cũng thông minh thật.



Lục Thiếu Du suy tư, Đông Hải Tam Sát còn sống là tai họa lớn, bài trừ Cực Lạc Tam Quỷ truy sát, không ngờ ba lão già kia đã sớm chạy trốn.



Dương Quỷ nói:



- Nhị thiếu gia, bây giờ chúng ta làm sao đây? Sợ là trong thời gian ngắn ba lão già Đông Hải Tam Sát không dám xuất hiện, chúng ta muốn tìm ra bọn họ rất khó khăn.



- Thông báo cho cường giả toản Đế Đạo Minh nếu thấy Đông Hải Tam Sát thì giết không tha.



Lục Thiếu Du nói:



- Các ngươi xuống đi.



- Tuân lệnh!



Cực Lạc Tam Quỷ gật đầu, hành lễ ra khỏi đình viện.



Trăng nhạt treo cao, trăng dời sang tây, bóng đêm trước bình minh vừa qua, tia ban mai thứ nhất bắn ra từ sơn mạch. Trong sơn mạch bốc lên sương nhạt tán đi, không khí ẩm ướt mát mẻ.



Trong sơn mạch, một thân hình xuất hiện đáp xuống ngọn núi, thân hình hiện ra, là Lục Thiếu Du.