Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2799 : Âm dương vân vũ
Ngày đăng: 02:14 22/04/20
Vân Tiếu Thiên không để ý đến Lữ Chính Cường, tiếp tục tự uống rượu:
- Ra tay đi, tiễn ta một đoạn đường, để ta sớm gặp lại Vân Thường chốn Hoàng Tuyền cũng tốt, để ta từng nhớ nhung mỗi ngày. Dù sao hiện tại ta không còn gì vướng bận, đang muốn gặp nàng thật sớm.
Lữ Chính Cường nhìn Vân Tiếu Thiên:
- Ngươi...
Bàn tay nhấn nhá giơ cao rồi bất đắc dĩ buông xuống.
Vân Tiếu Thiên nhìn Lữ Chính Cường:
- Sao không giết ta? Tiễn ta đi gặp Vân Thường không tốt sao?
Lữ Chính Cường trừng Vân Tiếu Thiên:
- Ta không cho ngươi như ý, ta muốn ngươi mỗi ngày nhớ nhung, ai cho ngươi lúc trước giành với ta!
Vân Tiếu Thiên mỉm cười nói:
- Lúc trước ta không hề giành với ngươi, Vân Thường vốn không nhìn trúng ngươi, trong lòng của nàng luôn chỉ có ta.
Bóng hình thướt tha xinh đẹp hiện ra trong đầu Vân Tiếu Thiên.
Lữ Chính Cường nói:
- Nhảm nhí, rõ ràng là Vân Thường thầm thích ta nhưng bị ngươi vô sỉ mạnh mẽ cướp Vân Thường của ta. Chỉ có Vân Thường ngây thơ mới tin tưởng cáo già nhà ngươi!
Sát Phá Quân nhìn hai người, nâng ly nói:
- Được rồi, hai ngươi còn tranh cái gì? Người đã chết, nếu Vân Thường biết hiện tại các ngươi như vậy sẽ không vui. Nào, uống rượu đi.
- Được, uống rượu!
Lữ Chính Cường hét lớn:
- Vân Tiếu Thiên, nếu hôm nay ngươi uống thắng ta thì ta bỏ qua chuyện Vân Thường!
Vân Tiếu Thiên nói:
- Vớ vẩn, Vân Thường liên quan gì ngươi? Nhưng uống rượu chắc chắn ngươi không uống lại ta. Lúc trước nếu ngươi không nhờ say thì ta và Vân Thường đã không đi cùng nhau.
Bây giờ Lữ Chính Cường mới biết vụ việc, kinh ngạc chất vấn, trợn to mắt bốc lửa giận:
- Nhìn xem, đồ vô sỉ nhà ngươi! Ta biết ngay ngươi vô sỉ, thừa dịp ta uống say đã cường Vân Thường của ta! Rốt cuộc ngươi cũng thừa nhận!
Vân Tiếu Thiên nói chất chứa sự đắc ý:
- Ta và Vân Thường là yêu nhau, ngươi tự mình đa tình. Nếu không phải bị ngươi quấy rầy thì ta và Vân Thường sớm bên nhau.
Lục Thiếu Du ngẩn ra:
- Xuân... Dược?
Lục Thiếu Du nhìn Âm Quỷ chằm chằm, tức giận nói:
- Ngươi cho rằng nhị thiếu gia ta đây còn trẻ tuổi mà đa không được sao?
Âm Quỷ vội giải thích rằng:
- Nhị thiếu gia hiểu lầm, đây tuyệt đối không phải xuân dược!
Lục Thiếu Du hỏi:
- Vậy là cái gì?
chuẩn đế nói:
- Âm Dương Vân Vũ đan là diệu phẩm mây mưa, sau khi dùng sẽ khiến hai người dục tiên dục tử. Đặc biệt cho nữ nhân dùng sẽ kích phát ra mặt quyến rũ dụ dỗ nhất của nữ giới, người bình thường ngại ngùng làm dùng Âm Dương Vân Vũ đan xong không còn e thẹn gì nữa. Tóm laị dùng nó rồi nhị thiếu gia sẽ biết diệu dụng của nó ngay.
Lục Thiếu Du xoe tròn mắt, lườm Âm Quỷ:
- Ồ.
Tinh thần quan sát bốn phía, Lục Thiếu Du đảo tròng mắt hỏi:
- Ngươi khẳng định thứ này không có tác dụng phụ?
Âm Quỷ bảo đảm:
- Tuyệt đối không có, ta từng thử vô số lần. Nhưng về sau ba huynh đệ chúng ta định cẩn thận chăm chỉ tu luyện nên không cần dùng nó, tặng cho nhị thiếu gia vừa lúc dùng.
Lục Thiếu Du làm bộ tức giận trừng Âm Quỷ:
- Hừ! Hay cho Âm Quỷ nhà ngươi, trên người mang theo tà vật này, ta không tha cho ngươi được. Ta sẽ tịch thu thứ này, hôm khác sẽ tính sổ với ngươi sau, lui xuống đi!
Âm Quỷ là ai? Là cáo già, biết điều lùi xuống ngay.
- Đa tạ nhị thiếu gia, ta đi đây.
Thấy Âm Quỷ rời đi, Lữ Tiểu Linh đến bên cạnh Lục Thiếu Du, nghi hoặc hỏi:
- Thiếu Du, Âm Quỷ mới cho ngươi cái gì vậy?
Lục Thiếu Du xoe tròn mắt cất Âm Dương Vân Vũ đan vào trữ vật giới chỉ:
- Không có gì, chúng ta đi về trước đi!