Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2911 : Ngũ Độc bi kịch

Ngày đăng: 02:15 22/04/20


Lời của nàng vừa dứt, cả đại điện hoàn toàn yên tĩnh, sắc mặt cường giả Đế Đạo minh trầm xuống, mà ánh mắt người Thiên Địa minh đều nhìn qua Lục Thiếu Du, hi vọng thấy vẻ biến hóa của hắn.



Đây cũng là kết quả mà Thiên Địa minh đã thương nghị, nếu Lục Thiếu Du có thể đồng ý điều kiện này, tự phế tu vi, giao ra Đế Linh Tấn Thần đan cùng ba kiện thần khí, tới lúc đó hắn đã không còn uy hiếp với Thiên Địa minh, Thiên Địa minh không cần xuống tay với hắn, lưu hắn một mạng cũng có thể ngăn chặn Bắc Cung gia cùng Độc Cô gia, vẫn tốt hơn là giết hắn.



- Hừ, người Thiên Địa minh cũng thật biết nằm mộng đi!



Sắc mặt Lục Tâm Đồng trầm xuống, tức giận đứng dậy, lạnh lùng nhìn người Thiên Địa minh:



- Ta muốn nhìn xem các ngươi lại có thực lực gì, muốn phế tu vi của ca ca ta, trước qua cửa ải của bổn tiểu thư rồi nói sau!



- Tâm Đồng!



Lục Thiếu Du phất tay ý bảo nàng ngồi xuống, ánh mắt thản nhiên lướt qua người Thiên Địa minh, không hề có chút biến hóa.



- Ca ca!



Lục Tâm Đồng có chút không phục, không muốn bỏ qua.



- Một tiểu nha đầu, nơi này không có chỗ cho ngươi nói chuyện!



Trong Thiên Địa minh có một thanh âm âm trầm truyền ra.



Mọi người nghe vậy nhìn qua, đó là một lão giả khoảng tám mươi, dáng vẻ cực kỳ đặc sắc, khuôn mặt già nua, mũi cực lớn, cơ hồ gấp đôi người bình thường, mái tóc dài đủ màu sắc, dáng người lại cực kỳ thấp bé, ngồi trên ghế nhìn qua như tiểu đồng mười tuổi, hoàn toàn như nửa chu nho.



Ánh mắt Lục Thiếu Du lướt qua, khí tức lão giả đạt tới linh tôn cửu trọng trung kỳ, hơn nữa còn có độc khí, có lẽ tu luyện độc công.




- Không xong!



Sắc mặt Ngũ Độc đại biến, hoàn toàn phóng thích tu vi, linh lực cùng độc vụ trào ra, hoảng sợ dùng toàn lực giãy dụa nhưng chỉ giãy thoát một ít lực ảnh hưởng, cuối cùng vẫn chật vật bố trí một đạo độc vụ quang quyển kháng cự.



- Két!



Thanh sắc điện quang xuyên thủng không gian, khe không gian tối đen chợt lóe liền biến mất, nháy mắt đã đánh lên quang quyển độc vụ, điện quang lóe ra, lúc này Ngũ Độc mới nhìn thấy rõ ràng đó là một cây mây lớn cỡ cánh tay hài nhi, cây mây thật quỷ dị, toàn thân trong suốt mang theo điện quang, cả không gian xung quanh đều vặn vẹo.



Quang quyển độc vụ nháy mắt bị cây mây xuyên thủng, một đạo quang trụ độc vụ đột nhiên chia lìa, chỉ nháy mắt đã xuyên vào trong ấn đường Ngũ Độc lão tổ.



- Nguy rồi!



Ngũ Độc biến sắc, thanh sắc điện quang trút xuống làm thân hình hắn nhũn ra, càng khiến cho hắn kinh hãi chính là quang trụ độc vụ còn mang theo năng lượng áp bách linh hồn, lực lượng kia trực tiếp áp chế cả linh hồn của hắn.



Vào lúc này độc công đã tu luyện suốt hai ngàn năm của hắn lại giống như chuột gặp phải mèo, không cách nào ngăn cản độc vụ của đối phương.



- Đi chết đi!



Lục Tâm Đồng quát một tiếng, độc khí quanh quẩn ngập trời, Huyễn Diễn đao trận hiện ra, một đao trực tiếp bổ tới mang theo khe không gian tối đen, không gian nứt vụn từng khúc sau đó rơi thẳng lên cổ Ngũ Độc lão tổ.



- Răng rắc!



Thanh âm thanh thúy vang vọng, Lục Tâm Đồng chém xuống, thân hình chu nho của Ngũ Độc lập tức tách riêng, đồng tử vẫn còn lộ vẻ kinh hãi, hắn thật sự không ngờ kết quả lại như vậy, chỉ một chiêu đã bị thiếu nữ kia đánh chết, độc công hoàn toàn bị áp chế, mà linh hồn cũng bị trấn áp.