Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 2920 : Bạch Linh trở lại
Ngày đăng: 02:15 22/04/20
Bạch Linh nhìn thần sắc của hai nàng, tựa hồ đoán ra được điều gì, liếc tiểu Long, bất đắc dĩ nói:
- Học cái gì không tốt, đi học lão đại của đệ!
Tiểu Long làm ra biểu tình vô tội, ý bảo không liên quan tới hắn, lập tức nói:
- Bạch Linh tỷ, giới thiệu với tỷ mẫu thân của đệ!
Tiểu Long lôi kéo Bạch Linh đi tới trước mặt Long Bích Hàm, trong mắt Long Bích Hàm lộ tia dao động, không biết là vì dung nhan hay khí tức của Bạch Linh.
- Vị này nhất định là đại công chúa Long Bích Hàm, Bạch Linh hữu lễ!
Bạch Linh cũng biết thân phận Long Bích Hàm, khom người thi lễ, giơ tay nhấc chân đều rung động lòng người.
- Nguyên lai là Bạch Linh cô nương, không cần đa lễ!
Long Bích Hàm cười khẽ, thân mật nắm tay Bạch Linh, nói:
- Tiểu Long thường xuyên nhắc tới ngươi, đa tạ Bạch Linh cô nương đã chiếu cố cho hắn!
- Nên làm thôi!
Bạch Linh nói, trong lòng thoáng kinh ngạc, nàng hoàn toàn nhìn không thấu thực lực của Long Bích Hàm, trong mơ hồ còn có uy áp, tuyệt đối là cao hơn nàng.
- Ta còn tưởng là ai đâu, nguyên lai là Bạch Linh, còn có Thanh Long hoàng tộc!
Đúng lúc này một thân ảnh chợt xuất hiện.
- Lão gia hỏa, ta đã trở về, ngươi có nhớ ta hay không a!
Tiểu Long nhìn thấy người kia liền lộ ý cười.
…
Trên hải vực xa xa, một khối lục địa dựng đứng, dọc theo mặt biển có không ít núi đá uốn lượn, nhìn qua thật giống như cự long cuộn quanh đang nằm ở nơi đó.
Vào đêm, dưới chân núi, trăng sáng buông rơi cả bầu trời, ngọn núi cao vút trong mây, lộ ra cỗ khí thế nguy nga hùng hậu.
Sắc mặt Khổng Tước khẽ động, ánh mắt có chút lo lắng.
- Đám cháu trai Thiên Địa minh vẫn luôn có mưu đồ, tuổi của Thiếu Du còn quá trẻ, ta sợ hắn thiệt thòi, ta phải đi xem!
Cùng Kỳ trừng mắt nói.
- Ngũ đệ, ta đi với ngươi, hi vọng còn kịp!
Trong mắt Khổng Tước ngưng trọng, liền nói.
…
Ánh trăng sáng ngời, xa xa vài viên tinh tú lóe ra ánh sáng, nhưng không thể so sánh với ánh trăng xa xăm.
- Đồ khốn, Lục Thiếu Du thật to gan, ta phải đi đem hắn nghiền xương thành tro!
Ở bên trong một sơn động vang lên tiếng rít gào như sấm, mặc cho ai cũng cảm giác được sát ý thao thiên kia.
Trong sơn động có không ít người, tổng cộng mười mấy thân ảnh, từng luồng chân khí làm lòng người run rẩy, chẳng qua làm cho người ta kinh ngạc chính là khí tức không hề tiết ra ngoài.
Trong những thân ảnh kia có Hắc Sát giáo Đồng Quy Tinh, Hắc Linh tôn giả, Vạn Thú tông Duẫn Ngạc, còn có Lan Lăng sơn trang Gia Cát Tây Phong, Thiên Kiếm môn Cổ Kiếm Phong cùng Nguyên Nhược Lan đều có mặt, mà những người khác không biết đã tới nơi nào.
Vẻ mặt mỗi người đều tức giận, ánh mắt tràn ngập sát ý.
- Lan Mộc thái sư thúc, Lục Thiếu Du quá kiêu ngạo, toàn bộ đều là siêu cấp cường giả a, một chiêu đã bị đánh chết, căn bản không đem chúng ta đặt trong mắt, thực lực thật quá kinh khủng!
Khuôn mặt Gia Cát Tây Phong tái nhợt, trong mắt rung động thật sâu, nếu không phải hắn chạy nhanh chỉ sợ đã hóa thành mảnh nhỏ thi cốt vô tồn, từ xa xa hắn cũng cảm giác được tử thần đang vẫy tay với hắn.
- Lục Thiếu Du có thực lực như thế, chẳng lẽ đã tới chuẩn đế hay sao?
Một lão giả mặc bạch sam đeo trường kiếm trắng đứng cạnh Nguyên Nhược Lan cùng Cổ Kiếm Phong lên tiếng, khuôn mặt tràn ngập sát ý xen lẫn băn khoăn.
- Không phải, tu vi của Lục Thiếu Du chỉ tới Vũ tôn cửu trọng đỉnh, tuyệt đối chưa tới chuẩn đế!
Hắc Linh tôn giả toàn thân chật vật, sắc mặt tái nhợt khẳng định nói, điểm này hắn tuyệt đối sẽ không nhìn lầm.