Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 286 : Gặp đánh lén
Ngày đăng: 01:42 22/04/20
– Nguy rồi, túi không gian!
Lữ Tiểu Linh chợt nhớ túi không gian nàng dùng để uy hiếp Lục Thiếu Du đã trở về với hắn.
Lữ Tiểu Linh hét to:
– Hai vị trưởng lão mau tìm về kẻ lừa đảo kia cho ta, nếu không ta sẽ không về!
Lữ Tiểu Linh cuống cuồng chạy ra khỏi phòng.
Hai trưởng lão khó hiểu:
– Chuyện gì thế này?
Trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu nhanh chóng chạy theo tiểu thư nhà mình.
Đới Trường An căm hận nói:
– Lục Thiếu Du, ta sẽ không tha cho ngươi!
Trong lúc Lục Thiếu Du núp trong khách điếm, Lữ Tiểu Linh tìm kiếm bóng dáng hắn khắp nơi nhưng không thấy. Cuối cùng Lữ Tiểu Linh quyết định đi Phi Linh Môn tìm người.
Trưởng lão họ Vương, trưởng lão họ Lưu bất đắc dĩ điểm huyết đạo huyết mạch của Lữ Tiểu Linh, đưa nàng rời khỏi Quỷ Vũ tông.
Hoàng hôn, Lục Thiếu Du thở hắt ra:
– Phù.
Lục Thiếu Du rời khỏi khách điếm, đã tới lúc trở về, chắc Lữ Tiểu Linh không tìm thấy người cũng bỏ cuộc rồi.
Thành Quỷ Vũ ban đêm vô cùng náo nhiệt, dòng người không giảm bớt ngược lại càng nhiều hơn. Tiếng kêu la, rao hàng không dứt.
Nhiều nữ nhân mặc hở hang, trang điểm diêm dúa ở trên đường kiếm khách, làm nghề bán thịt xưa nay không thể thiếu. Lục Thiếu Du suýt bị kéo vào ngõ nhỏ, hắn sợ quá co giò chạy ra khỏi thành Quỷ Vũ.
Bên ngoài thành Quỷ Vũ, Lục Thiếu Du cùng đám người đi ra khỏi cửa thành. Gần thành Quỷ Vũ có dãy sơn mạch, Lục Thiếu Du đi vào trong đó.
Sắc trời càng lúc càng tối, gió lạnh thổi qua, không khí sắp đông lại. Rừng cây trong sơn mạch có vài nhánh còn treo lá xanh, đa số trụi lủi, tiêu điều.
Đi trong sơn mạch, chân đạp cành khô lá úa kêu răng rắc.
Trong cảm ứng tinh thần của Lục Thiếu Du xuất hiện một hơi thở kỳ dị.
Vù vù vù!
Lục Thiếu Du lạnh lùng nói:
– Ngươi không nghe lầm, sự thật đúng là vậy.
Khí lạnh phát tán từ người Lục Thiếu Du.
Cảm nhận khí thế sắc bén từ Lục Thiếu Du, lão nhân áo xanh hơi có chút giật mình.
Lão nhân áo xanh bình tĩnh nói:
– Tiểu tử, coi chừng gió lớn thụt lưỡi.
Đôi mắt đen tràn ngập lạnh lẽo, Lục Thiếu Du chậm rãi nói:
– Ngươi thử liền biết.
Lục Thiếu Du vọt lên, hắn như một tàn ảnh.
– Thanh Linh Khải Giáp!
– Thiên Thủ Liệt Cương Ấn!
Lục Thiếu Du quát lớn, ánh sáng vàng bao phủ toàn thân. Năng lượng thuộc tính thổ trong không khí phô thiên cái địa tuôn ra, lực lượng cuồng bạo tựa thủy triều tụ tập vào thủ ấn. Chỉ khoảnh khắc Lục Thiếu Du sử dụng Thiên Thủ Liệt Cương Ấn.
Chưởng ấn phóng lên cao nháy mắt hóa thành mấy chưởng ấn mơ hồ, các tàn ảnh ghép lại thành đóa sen. Vang mấy tiếng kinh thiên động địa, kình khí cuồng bạo khuếch tán trên bầu trời ầm ầm ập hướng lão nhân áo xanh.
Lão nhân áo xanh lạnh lùng quát:
– Tiểu tử, ngươi chưa đủ tư cách!
Thủ ấn chuyển động nhanh, chân khí màu xanh nhạt dâng trào trong người lão nhân áo xanh. Chân khí tựa rễ cây tràn ra hình thành cái lưới dây leo rậm rạp quanh thân lão nhân áo xanh.
Khí thế cuồng bạo cực kỳ khủng bố, lão nhân áo xanh cười lạnh đánh ra thủ ấn. Cái lưới to đổ ập xuống, tiếng xé gió vang không dứt, rạch phá không gian bao trùm Thiên Thủ Liệt Cương Ấn của Lục Thiếu Du.
Cái lưới to màu lục phô thiên cái địa ập đến, che kín tất cả đường tránh né của Lục Thiếu Du, cũng trùm lên chưởng ấn. Hai năng lượng khổng lồ đụng mạnh, trong lưới màu lục có ngàn vạn gai nhọn xuyên thấu không gian đâm vào chưởng ấn.
Bùm bùm bùm!
Lực lượng khổng lồ va chạm, trong không gian vang tiếng nổ điếc tai, lực lượng cuồng bạo càn quét.
Máu tươi sôi trào trong ngực Lục Thiếu Du, hắn vận dụng Thiên Thủ Liệt Cương Ấn đối kháng lão nhân áo xanh, chưởng ấn nổ tan nát. Cái lưới màu lục to lớn của đối thủ chỉ thủng một cái lỗ giây lát đã khép lại, năng lượng thuộc tính mộc hung bạo tràn ngập nhốt Lục Thiếu Du vào. Thực lực của lão nhân áo xanh mạnh hơn Lục Thiếu Du rất nhiều, hắn thi triển Thiên Thủ Liệt Cương Ấn có thể đánh lại Vũ Phách nhất trọng nhưng không đủ sức đánh lại người này.