Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2986 : Phát hiện kinh người 1

Ngày đăng: 02:16 22/04/20


Mộ Dung Lan Lan toàn lực lưu lại, lúc này không gian dưới đạo trảo ấn kia cứng lại khiến cho nàng toàn lực dãy dụa cũng không thể làm được, không có cách nào giãy giụa. Linh Tôn lục trọng so với nàng hiện tại mạnh hơn quá nhiều, nàng bất lực.



- Sư muội.



Đám người Kính Hoa, Thủ Nguyệt hét lớn, thế nhưng lúc này bọn họ ốc cũng không mang nổi mình ốc. Căn bản không có cách nào tương trợ, cũng không có thực lực cứu. Linh Tôn lục trọng kia đã có sát ý, đạo trảo ấn kia dường như các nàng có thể nhìn thấy thân thể Mộ Dung Lan Lan hóa thành mảnh vỡ.



Lão giả áo đen âm trầm cười lạnh, dưới một trảo này dường như hắn đã nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan chết không có chỗ chôn. Một mình đụng phải mấy người của Thiên Vân đảo đương nhiên hắn sẽ không bỏ qua. Hiện tại ở trong Hư Không Bí Cảnh cũng đã âm thầm trở thành chiến trường của Thiên Địa minh và Đế Đạo minh. Nếu như một mình gặp phải đối thủ, vậy thì không cần phải khách khí.



Sưu.



Trong sát na một đạo thân ảnh màu xanh lập tức xuất hiện trước người Mộ Dung Lan Lan, bàn tay rơi vào trên bờ vai tràn ngập lông vũ của Mộ Dung Lan Lan, dễ dàng lôi nàng ra khỏi phạm vi của trảo ấn.



Phanh.



Trảo ấn của lão giả áo đen đánh xuống, không gian bị đánh nát, hiện ra một vết nứt đen kịt lóe lên rồi biến mất, chỉ là thân ảnh của Mộ Dung Lan Lan cũng biến mất trong đó.



- Là ngươi?



Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan nhìn chăm chú lên thân ảnh mặc áo xanh này, toàn thân run lên, người trong nháy mắt xuất hiện này không ngờ lại là hắn.



- Là Lục minh chủ tới.



Đám người Kính Hoa, Thủy Nguyệt đang chiến đấu vốn tưởng rằng Mộ Dung Lan Lan dữ nhiều lành ít, trong giây lát nhìn thấy thân ảnh Lục Thiếu Du, cả đám kích động không thôi. Trong lòng tuôn ra cảm giác sợ hãi cùng vui mừng. Linh lực chân khí phô thiên cái địa tuôn ra, hung hăng va chạm với công kích của đối thủ.



- Là Lục Thiếu Du, chạy mau.



Lão giả áo đen nhìn thấy có người cứu đi Mộ Dung Lan Lan đang muốn gầm lên thì đột nhiên nhìn thấy thân ảnh màu xanh kia chính là Lục Thiếu Du, khuôn mặt già nua lập tức trắng bệch, miệng hét lớn một tiếng, thân ảnh nhanh chóng chạy trốn.



- Lục Thiếu Du đến, chạy mau.



Nghe thấy ba chữ Lục Thiếu Du, người của Địa Linh tông đâu còn dám động thủ, cả đám giống như chuột thấy mèo lập tức chạy trốn.



- Đi chết đi.
Mộ Dung Lan Lan nhìn Lục Thiếu Du, đột nhiên hỏi Lục Thiếu Du.



Lục Thiếu Du sững sờ, cảm thấy ngoài ý muốn, nói:



- Mộ Dung đảo chủ cũng biết Kính Vân sao?



Mộ Dung Lan Lan lúc này mới hồi phục tinh thần lại, vừa rồi chính bản thân nàng ta cũng không biết tại sao mình lại hỏi ra chuyện này.



- Lục minh chủ, tiểu tử Kinh Vân kia chúng ta đều biết, gần đây đã lâu không gặp qua tiểu tử này a.



Kính Hoa, Thủy Nguyệt đi tới bên cạnh Mộ Dung Lan Lan, mặt không đổi sắc nói với Lục Thiếu Du.



Lục Thiếu Du cũng không suy nghĩ nhiều, không ít người của Thiên Vân đảo cũng đã gặp mặt Lục Kinh Vân, có lẽ Mộ Dung Lan Lan cũng đã gặp a. Tiểu tử kia quả thực khiến cho người gặp người thương, hắn mỉm cười trả lời:



- Kinh Vân ở trong Phi Linh môn cũng không tệ lắm, tu luyện cực kỳ khắc khổ.



- Đứa nhỏ này quả thực khiến cho người ta yêu thương, hôm nào ta sẽ tới Phi Linh môn thăm nó.



Thủ Nguyệt nói, sau đó lại kéo tay Mộ Dung Lan Lan nói:



- Sư muội, chúng ta đi thôi.



- Được.



Mộ Dung Lan Lan nhìn qua Lục Thiếu Du, mí mắt cụp xuống, trong mắt hiện lên một tia tinh mang khó thấy, che giấu sự bất đắc dĩ trong lòng.



Hai lão giả Thiên Vân đảo lần nữa nói lời cảm tạ với Lục Thiếu Du, lúc này năm người mới thả người rời đi.



Nhìn đám người Thiên Vân đảo biến mất tại chỗ, ánh mắt Lục Thiếu Du nhìn bóng lưng Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt không ngừng biến ảo, lúc này hắn mới quay đầu lại. Thân ảnh lóe lên, đi tới vách núi dựng đứng trước mặt.



Vừa rồi Linh Tôn của Địa Linh tông kia hái Diễn Linh thiên quả ở nơi này. Dây mây màu trắng đã bắt đầu héo rũ. Dọc theo vách núi đá dẫn tới bên trong vách núi, giống như dây mây này từ bên trong lòng ngọn núi kéo dài ra bên ngoài vậy.