Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 2990 : Gặp phải cổ trận 2

Ngày đăng: 02:16 22/04/20


- Ồ?



Thân ảnh Lục Thiếu Du đột nhiên dừng lại trên không trung, trong tâm thần dò xét của hắn dường như có phát hiện gì đó.



- Khí tức bên này dường như có chút không giống.



Dưới tâm thần dò xét của Nguyên Nhược Lan, lúc này nàng cũng phát hiện ra khí tức ở nơi này có chút không đúng.



- Tìm được rồi.



Dưới tâm thần dò xét của Lục Thiếu Du, thân ảnh có chút nghi hoặc cùng với vui mừng, lập tức phóng về phía bên trái.



Nguyên Nhược Lan sững sờ một lát rồi cũng theo sau lưng Lục Thiếu Du.



Sưu Sưu..



Trong sơn mạch yên tĩnh, thanh âm xé gió vang vọng không ngừng, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện dưới một ngọn núi, ngẩng đầu nhìn qua ngọn núi khổng lồ, lúc này Lục Thiếu Du có thể cảm gasic được một cỗ khí tức mênh mông, bàng bạc đang từ bên trong ngọn núi khổng lồ này lan tràn ra.



- Bên trong ngọn núi này có một cỗ khí tức chấn động kinh người, cực kỳ bất phàm.



Thân ảnh Nguyên Nhược Lan đáp xuống bên người Lục Thiếu Du, cỗ khí tức bàng bạc trong ngọn núi này cũng không thể tránh khỏi sự dò xét của nàng.



- Đi xem.



Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lập tức đánh về phía ngọn núi.



- Coi chừng, dường như có chút cổ quái.



Nguyên Nhược Lan nhắc nhở Lục Thiếu Du, thế nhưng lúc này đã không kịp, bởi vì Lục Thiếu Du đã xông vào bên trong.




Thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, ở trong không gian lập tức xuất hiện một vòng xoáy cực lớn. Chín đầu thổ long hóa thành mảnh vỡ tiêu tán. Rơi xuống phía dưới, tạo thành chín đỉnh núi.



- Thật mjanh.



Nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt Nguyên Nhược Lan rung động. Công kích của chín đầu thổ long này nàng đã nhìn ra, thực lực tuyệt đối có thể so được với Vũ Tôn cửu trọng. Thế nhưng không ngờ trong vòng một chiêu lại bị Lục Thiếu Du phá hủy. Chỉ một cái giơ tay mà thôi, thực lực như vậy nàng hiện tại không thể làm được.



Đến lúc này nàng mới hiểu ra tại sao bên ngoài thành Cự Giang Lục Thiếu Du có thể đánh chết mấy Chuẩn Đế, lúc trước nàng nhận được tin tức này đã vô cùng khiếp sợ tới mức không thể tin được.



Sưu.



Lục Thiếu Du đánh nát chín đầu thổ long, trong giây lát gợn sóng trong không gian lóe lên, cảnh tượng trước mắt hai người lập tức biến đổi. Không gian sơn mạch bao la lập tức biến thành một không giang hoang vu, không gian sơn mạch đã biến mất không thấy gì nữa.



Ở trong không gian hoang vu cũng bao la vô cùng, khắp nơi đều là những ngọn núi trọc không có lấy một ngọn cỏ. Gió nhè nhẹ thổi qua không gian, có một loại cảm giác u ám, cũng không biết những cơn gió này là từ đâu thổi tới.



- Chúng ta đã hoàn toàn bị vây trong trận này rồi.



Nguyên Nhược Lan nhìn bốn phía, vẻ mặt ngưng trọng hẳn lên.



- Hối hận rồi sao? Đáng lẽ ngươi không nên đi theo ta.



Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn bốn phía, dù sao cũng đã đi tới, suốt ruột cũng không có tác dụng gì, chỉ có thể chậm rãi tìm kiếm đường ra mà thôi.



Sau khi Nguyên Nhược Lan nhìn bốn phía, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, bở môi khẽ mở, nói:



- Ta không hối hận, coi như là vĩnh viễn không ra khỏi nơi này ta cũng không hối hận. Ít nhất giữa ta và ngươi sẽ không xảy ra trận chiến sinh tử.



Lục Thiếu Du nhìn Nguyên NHược Lan không nói gì, đột nhiên ánh mắt biến đổi.