Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 292 : Khôi lỗi cường đại (1)

Ngày đăng: 01:42 22/04/20


Thời gian chậm rãi trôi, hai phần Linh hồn thần dịch biến thành năng lượng khổng lồ. Nhưng Lục Thiếu Du biết chính mình hiện là Linh Sư tam trọng, cần nhiều linh lực để đột phá hơn.



Sáu ngày sau, vầng sáng trong suốt vô hình quanh thân Lục Thiếu Du bắt đầu đậm đặc, chói lòa hơn. Trong đầu Lục Thiếu Du cảm giác không gian linh lực trướng căng, linh lực vẫn còn tiếp tục luyện hóa quán thông.



Một lát sau, linh lực hùng hồn đã tràn ngập không gian trong đầu Lục Thiếu Du đến mức độ không thể tăng thêm được nữa.



Lục Thiếu Du thầm quát:



– Áp súc, phá!



Thoáng chốc thủ ấn thay đổi, đè xuống dưới. Không gian khí hải linh lực trong đầu Lục Thiếu Du vang tiếng nổ trầm đục, năng lượng to lớn áp súc khuếch tán ra.



Bùm!



Ánh sáng quanh thân Lục Thiếu Du rực rỡ hơn, khí thế tăng vọt, không gian khí hải linh lực trong đầu hắn tăng lớn gấp mấy lần.



Lực lượng vô hình to lớn xông vào não Lục Thiếu Du, linh hồn lực nhanh chóng tăng mạnh. Linh hồn lực ngưng tụ thực chất hóa nhiều hơn.



Khí thể xông lên trên mở một cửa ải lớn. Trong thiên địa có năng lượng vô hình cùng với khí thể từ lỗ chân lông toàn thân thấm vào cơ thể Lục Thiếu Du. Linh hồn lực lại được tẩm bổ.



Thật lâu sau khí thế mới ổn định lại, Lục Thiếu Du thở hắt ra, chậm rãi mở mắt. Đôi mắt Lục Thiếu Du sáng như ánh sao, một lúc sau tia sáng giấu dưới đáy mắt, khí thế trên người Lục Thiếu Du là Linh Sư tứ trọng.



Lục Thiếu Du nhếch môi lẩm bẩm:
Lục Thiếu Du hết sức chăm chú khống chế linh hỏa, lúc này không thể có sai sót gì. Linh hỏa quá lớn, đủ để đốt thân thể thành tro. Linh hỏa quá nhỏ, không thể luyện ra tạp chất trong thân xác, không đến yêu cầu luyện chế khôi lỗi.



Cùng với linh hỏa luyện chế, cơ thể trưởng lão Cửu Hoa Môn đã không thành hình, máu tràn ra từ thân hình trần truồng bốc khói trắng trong Hỏa Long Đỉnh. Các dây thần kinh chưa chết, đau đớn co giật trong lửa, Lục Thiếu Du thậm chí trông thấy trái tim đang đập, cảnh tượng tàn nhẫn và máu me.



Lục Thiếu Du không hề thấy bất nhẫn, độc ác gì. Nếu Lục Thiếu Du không đủ mạnh, kết cuộc của trưởng lão Cửu Hoa Môn chính là kết quả của hắn. Mọi chuyện dựa vào thực lực, mạnh ăn thịt yếu là như thế, không có gì tàn nhẫn hoặc không. Người giết gà giết cá thì không tàn nhẫn sao? Đây là vấn đề về góc độ.



Không thấy người giết gà giết cá là độc ác bởi vì con người đứng ở tầng cao nhất trong chuỗi thực vật, cho rằng giết chóc là đương nhiên. Trên đường thấy dã thú lớn ăn thú nhỏ sẽ bảo dã thú đó tàn nhẫn, nhưng không ngẫm lại mình còn tàn ác hơn dã thú nhiều.



Lục Thiếu Du luôn hiểu rõ đạo lý cường giả là vua, cho nên hắn không cảm thấy chuyện mình làm với trưởng lão Cửu Hoa Môn là ác độc.



Luyện chế tiếp tục, Lục Thiếu Du cảm giác rõ ràng thânh mình trưởng lão Cửu Hoa Môn bị bài trừ tạp chất chậm rãi mạnh mẽ hơn, gân cốt, cơ bắp co rút lại như ngưng tụ lực lượng chờ đợi bùng nổ.



Luyện chế tròn ba ngày, mặt Lục Thiếu Du ướt đẫm mồ hôi, xanh xao, tiêu hao rất lớn. Lục Thiếu Du thầm may mắn đã chờ đột phá mới bắt tay vào luyện chế, không thì đã chẳng chống đỡ nổi.



Một thân hình biến thành màu xanh đen, toàn bộ nội liễm. Lục Thiếu Du vừa lòng nhìn. Luyện chế ba ngày, thân thể có màng thịt mỏng bao bọc, độ mạnh thân xác hơn trước gấp mấy lần, gân cốt cơ bắp trải qua luyện chế tuyệt đối.



Lục Thiếu Du thầm nhủ:



– Bắt đầu bước thứ ba!



Lục Thiếu Du đổi thủ ấn, một luồng năng lượng vô hình bắn ra từ trán hắn chui vào trán thân thể trong Hỏa Long Đỉnh.