Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3035 : Bí mật kinh người 1

Ngày đăng: 02:17 22/04/20


- Thiếu Du.



- Lão quái vật.



- Tiểu Long.



Vô số tiếng gọi ầm ĩ vang vọng, thế nhưng lại bị dung nham nhập trời bap phủ, chim bay không được, vạn vật khó tồn tại. Quần phong dưới dung nham nóng bỏng lúc này đã biến mất.



- Chúng ta mau lui lại rồi nghĩ biện pháp khác. Hiện tại cho dù là ai cũng không thể đặt chân vào biển lửa quỷ dị này.



...



Ngoài biển mây chính là điểm cuối của sơn mạch bao la, quần phong mọc lên san sát như rừng.



Phía trước vốn là biển mây cuồn cuộn cùng không ít đỉnh núi giống như mũi thương chọc trời lúc này đều biến mất không thấy gì nữa. Tất cả trở thành một biển dung nham mênh mông, nóng bỏng.



Tại một ngọn núi sừng sững, hai đạo thân ảnh nhìn qua biển dung nham cuồn cuộn, hai đạo thân ảnh này giống như dung nhập vào thành một thể với không gian.



Mà hai người này nếu như Lục Thiếu Du có thể nhìn thấy nhất định sẽ nhận ra. Đây chính là lão giả thần bí gọi là Đạm Niệm cùng với một đầu yêu thú ở trong Tử vong thâm uyên.



- Chủ nhân, đây chẳng lẽ chính là Thái Cổ U Minh Viêm trong lời đồn sao?



Một thân ảnh mặc hoàng y cung kính đứng bên người Đạm Niệm nói.



- Đúng vậy, đây chính là Thái Cổ U Minh Viêm trong lời đồn.



Đạm Niệm khẽ mỉm cười.



- Vậy này cực kỳ lợi hại, Lục Thiếu Du kia ở trong đó a. Lần này dữ nhiều lành ít.



Đại hán mặc hoàng y khẽ nói.




Nam tử áo lam nói xong, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn.



- Bây giờ ngươi phá phong ấn, coi như là đi ra ngoài chẳng lẽ không sợ tồn tại kinh khủng lần nữa phong ấn ngươi hay sao? Thậm chí là diệt sát ngươi hay sao?



Lục Thiếu Du hỏi.



- Hừ, người nọ nhất định là một nhân loại, nhiều năm trôi qua như vậy cho dù có thực lực mạnh hơn nữa cũng có ngày tới đại nạn. Mà ta lại là linh vật trời sinh, thân là Thái Cổ U Minh Viêm, bất tử bất diệt. Những năm này tồn tại kinh khủng kia không tới, cho nên ta khẳng định kiếp nạn của hắn đã tới, trên đời này rốt cuộc không ai có thể đối phó được với ta nữa.



Nam tử áo lam trầm giọng nói, nói tới tồn tại kinh khủng kia trong đôi mắt nó vẫn hiện lên sự sợ hãi.



- Vậy sau khi ngươi phá phong ấn sao không rời khỏi nơi này?



Lục Thiếu Du hỏi, lần nữa truyền âm nói với Nam thúc:



- Nghĩa phụ, không có cách nào chạy thoát, vậy thì có biện pháp nào khống chế hoặc là thu phục được Thái Cổ U Minh Viêm này không?



- Thu phục Thiên hỏa so với thu phục yêu thú, linh thú không khác nhau là bao. Bọn chúng cũng có linh hồn, chỉ cần bố trí một đạo linh hồn ấn ký ở sâu trong linh hồn chúng là có thể thu phục được. Thế nhưng Thái Cổ U Minh Viêm này quá mạnh mẽ, không có ai có thể thu phục, chiếm được nó.



Nam thúc nói.



- Sau khi phá phong ấn, ta cũng muốn đi ra ngoài. Bất quá ta đã thử qua, ta căn bản không có cách nào đi ra ngoài.



Thái Cổ U Minh Viêm lắc đầu thở dài, nói:



- Ta đã sớm tính tới, tồn tại kinh khủng kia sẽ không chỉ có bố trí một phong ấn vây khốn ta, hắn không dám xem thường ta như vậy.



- Vì cái gì mà ngươi không có cách nào đi ra ngoài.



Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi, đồng thời cũng kéo dài thời gian một chút, trong đầu hắn vẫn đang nghĩ biện pháp, có vô số biện pháp, thế nhưng hắn lại không dám mạo hiểm.