Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3042 : Trong thế giới bị vây khốn 2

Ngày đăng: 02:17 22/04/20


- Đây là thiên hỏa, đây tuyệt đối là thiên hỏa trong lời đồn.



Nhìn qua không gian hỏa diễm kinh khủng trước mắt, Đại trưởng lão Độc Cô gia thì thào nói, toàn thân vẫn còn run rẩy không thôi.



- Thiên hỏa, thiên hỏa trong lời đồn a.



- Thiên hỏa nhất định là Đế giả, so với Huyết Linh Mẫu Đơn kia còn cường hãn hơn nhiều. Huyết Linh Mẫu Đơn kia đã khủng bố tới cực điểm, không ngờ lại còn có Thiên hỏa tồn tại.



- Không ngờ sau lưng mười ba tấm địa đồ lại là Thiên hỏa.



Mọi người trợn mắt há hốc mồm nghị luận, mắt nhìn không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, mọi người căn bản không dám đặt chân vào trong đó.



- Vô Song tỷ, Thiếu Du, Tiểu Long, Đại bá đều bị vây khốn ở bên trong, làm sao bây giờ?



Độc Cô Cảnh Văn lo lắng hỏi, đôi mắt xinh đẹp nhìn qua không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, thế nhưng lại không có cách nào đặt chân vào.



- Chúng ta có sốt ruột cũng vô dụng, hy vọng bọn họ có thể thoát thân.



Ngoài miệng Bắc Cung Vô Song nói như vậy, thế nhưng trong lòng lại lo lắng không thua Độc Cô Cảnh Văn một chút nào, bàn tay trắng như tuyết nắm chặt, thế nhưng cũng chỉ có thể bất lực.



- Đáng chết, Thiên hỏa này quá quỷ dị.



Cùng Kỳ Tôn giả vừa mới định đặt chân lên không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh, thế nhưng vừa mới tới gần đã không thể không lui ra phía sau. Nhiệt độ cùng với khí tức hủy diệt kia khiến cho hắn tới gần lập tức cảm thấy mê muội, giống như muốn rơi vào trong biển lửa, căn bản không có cách nào đặt chân lên biển lửa.



- Long Nguyệt trưởng lão, có biện pháp nào hay không? Tiểu Long còn bị nhốt ở bên trong a.



Huyền Vũ Hoàng tộc luôn cùng với Thanh Long Hoàng tộc bất hòa lúc này Huyền Phạt trưởng lão đi tới trước mặt Đại trưởng lão Long Nguyệt sốt ruột hỏi.



- Ta cũng không có cách nào, chẳng lẽ bằng vào lực phòng ngự của Huyền Vũ Hoàng tộc các ngươi cũng không có cách nào đặt chân lên Thiên hỏa hay sao?



Đjai trưởng lão Long Nguyệt lúc này cũng không có thời gian bận tam tới ân oán của hai tộc, trong lòng cũng đang lo lắng cho Tiểu Long.




Sưu.



Hải vực bao la, cuồn cuộn giống như biển gầm, từng cơn sóng nước hơn trăm thước cuồn cuộn, giờ phút này hải vực bắt đầu bình thường trở lại.



Từng đạo thân ảnh đạp không mà đứng, trong chốc lát ngắn ngủi, cửa vào trên không gian biến mất không thấy gì nữa. Hải vực yên tĩnh trở lại, giống như động tĩnh kinh người mấy tháng qua chưa từng xuất hiện qua.



- Đi ra rồi, đây đã là bên ngoài.



- Đều đi ra rồi.



Sưu Sưu.



Từng đạo thân ảnh xuất hiện trên hải vực, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh văn, Lăng Thanh Tuyền, Đạm Đài Tuyết Vi, Mộ Dung Lan Lan, Đại trưởng lão Long Nguyệt, Đại trưởng lão Huyền Phạt, Huyền Kình, Huyền Doanh, Chu Thần Nhu, Chu Thần Hi, Hổ Lỗ, Hổ Tu đạp không lơ lửng trên không trung.



- Thiên hỏa đáng chết, Độc Cô gia ta tổn thất thảm trọng a.



Giữa không trung, Độc Cô Phàm Vân liếc nhìn qua không trung, vốn lần này Độc Cô gia tộc đi tới hai mươi người thế nhưng lúc này cho dù là số người đi ra nhiều nhất trong các tộc thì cũng chỉ có bảy người.



- Đúng vậy, lão Cửu, lão Bát còn chưa có tới. Lão thất, lão Lục, Lão Ngũ đều vẫn lạc, còn có không ít hạt giống trong tộc a.



Tam trưởng lão Độc Cô Lâm Khoa của Độc Cô gia tộc đau xót không thôi.



- Tổn thất thảm trọng a.



Trong các tộc, đám cường giả đau đớn không thôi. Lần này coi như trọng thương, đây là thực lực của các đại Hoàng tộc a, không như người bên ngoài.



- Hư Không Bí Cảnh đóng cửa, đám người Thiếu Du còn ở bên trong, làm sao bây giờ?



Độc Cô Cảnh Văn nhìn Bắc Cung Vô Song, ánh mắt lo lắng, giống như mất đi chủ ý, tâm loạn như ma.