Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3067 : Đệ tử thân truyền
Ngày đăng: 02:17 22/04/20
- Lão đại, người Thiên Địa minh tới, có vài cỗ khí tức kinh khủng. Nhị thiếu gia đã từng nói qua. Sợ rằng Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận này không chống đỡ được lâu. Sát khí hội tụ không đủ, không ngăn cản được công kích quy mô lớn. Chúng ta có nên đi ra hỗ trợ hay không?
Trước ngọn núi, ánh mắt Dương Quỷ ngưng trọng nhìn Lệ Quỷ hỏi.
- Nhị thiếu gia đã từng nói, vô luận như thế nào chúng ta cũng không thể rời khỏi đây, phải thủ hộ cho Thánh Thủ Linh Tôn khôi phục.
Lệ Quỷ nói.
- Đại ca, nếu như Phi Linh môn không chống đỡ nổi thì làm sao?
Âm Quỷ nói.
- Nếu như không đỡ nổi thì ba huynh đệ chúng ta cũng phải thủ hộ ở trên ngọn núi này, trừ phi chúng ta chết.
Lệ Quỷ quay đầu nhìn qua ngọn núi, trầm giọng nói.
...
Trong Phi Linh môn lờ mờ, trên quảng trường cực lớn tụ tập vô số cường giả Phi Linh môn và đệ tử.
Lúc này bên trong Phi Linh môn, cường giả cũng không có quá nhiều, Hắc Vũ, Sát Phá Quân, Đông Vô Mệnh ở phía trước. Cường giả còn lại cũng chỉ có Thiểm Điện Báo Ngô Dũng, An Cát Tú Na, Khấu Phi Yến, Diệp Phi, Diệp Mỹ, Khang Tử Vân của Linh Đường, Khí Vương Úc Khánh. Đinh Thành Kiệt.
Vũ đường, ngoại đường, yêu đường, đại bộ phận cường giả của ba đường đều đi tới Đông Hải, người ở lại Phi Linh môn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Hộ môn Tôn sứ cũng chỉ có Thiên Thủ Quỷ Tôn, Xích Viêm ở lại trong Phi Linh môn. Những cường giả Tôn cấp khác ở lại trong sơn môn cũng không nhiều.
- Bốn Chuẩn Đế, Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận vẫn chưa bố trí được trăm năm, nhất định không thể chống đỡ được bao lâu. Đệ tử Phi Linh môn không đủ thực lực lui ra.
- Nhanh, theo ta tiến vào trong mật đạo.
Diệp Phi, Diệp Mỹ lần nữa nói ra, đám đệ tử thân truyền tu vi không tới Vũ Suất lúc này mới lặng lẽ quay đầu theo Diệp Phi và Diệp Mỹ rời đi.
- Đông cung phụng, chúng ta xin được chiến một trận, đệ tử Phi Linh môn lấy đại cục làm trọng, thế nhưng cũng không phải là người không đánh mà chạy.
Đoan Mộc Hồng Chí tay cầm trường kiếm, lập tức quỳ một gối xuống trước mặt Đông Vô Mệnh, dường như trong lòng đã hiểu rõ dụng ý của Đông Vô Mệnh.
Đám người Niếp Phong, Hoàng Tĩnh Ngọc, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo, còn có hơn mười đệ tử đã đạt tới Suất cấp lúc này đều quỳ một gối xuống mặt đất.
Phần đông cường giả Phi Linh môn nhìn mấy đệ tử thân truyền mạnh nhất trong Phi Linh môn, trong lòng ngổn ngang cảm xúc, ít nhất Phi Linh môn có người kế tục.
Đông Vô Mệnh nhíu mày, nhìn đám người Đoan Mộc Hồng Chí, cắn răng nói:
- Các ngươi ở lại một nửa, một nửa khác lui ra.
Đoan Mộc Hồng Chí nghe vậy đứng dậy, ánh mắt quét qua đám người phía sau, nhìn chúng đệ tử sau lưng, phất tay một cái. Một ít đệ tử thân truyền thực lực bình thường lập tức bị đẩy lui một chút. Ánh mắt hắn nhìn về phía Trịnh Thánh Kiệt, nói:
- Trịnh sư đệ, đệ cũng lui xuống đi. Nếu như chúng ta đều chết, thế hệ trẻ tuổi của Phi Linh môn phải dựa vào đệ. Việc này cũng vô cùng quan trọng, đệ không được cãi.
- Đại sư huynh, huynh nhất định phải trở lại.
Ánh mắt Trịnh Thánh Kiệt run rẩy một hồi, hắn đối với vị Đại sư huynh này luôn tâm phục khẩu phục, cho dù hắn biết rõ vị Đại sư huynh này có thực lực và thiên phú mạnh hơn hắn, thế nhưng trong thời kỳ trưởng thành thường có tâm lý phản nghịch, khiến cho trong lòng hắn có chút không phục, thậm chí là ghen ghét. Thế nhưng giờ phút này, hắn lại chân thành kêu một tiếng Đại sư huynh, dứt lời hắn lập tức xoay người rời đi.