Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3089 : Mẫu tử gặp nhau 1

Ngày đăng: 02:17 22/04/20


- Chỉ là không ngờ Phi Linh môn lúc này lại bị đánh lén, tổn thất không ít.



Lữ Chính Cường nói.



- Chỉ cần Thiếu Du không có việc gì, tất cả chắc chắc sẽ có một ngày đòi lại được.



Vân Khiếu Thiên nói.



Ánh mắt Lữ Chính Cường biến ảo, ngẩng đầu nhìn Vân Khiếu Thiên nói:



- Lần này có lẽ chúng ta cũng nên có một ít động tác đó chứ?



- Ý ngươi là chuyện kia hay sao? Nếu ta suy đoán không sai, việc này tất cả các Đế giả của mấy sơn môn lớn như chúng ta đều bị kinh động. Bọn họ cũng đã sớm nghĩ tới, đoán chừng đã an bài xong rồi.



Vân Khiếu Thiên nói.



Sưu Sưu.



Lúc này, trên không trung phía xa của Phi Linh môn vang lên tiếng xé gió không ngừng. Từng cỗ khí tức cường hãn khuếch tán, bao phủ Phi Linh môn.



- Bọn họ đã tới.



Trên hậu sơn Phi Linh môn, ánh mắt Thánh Thủ Linh Đế trong đình viện khẽ đổi, lập tức nói:



- Cực Lạc Tam Quỷ, các ngươi đi xem trong Phi Linh môn hiện tại còn bao nhiêu cường giả thương thế không nặng, nếu có thể đi được, tất cả đi cùng với ta.



- Vâng.



Cực Lạc Tam Quỷ cung kính gật đầu, tiếp đó rời khỏi đình viện.



Ngao Ngao.




Lúc này nhìn thấy hài tử của mình khóc rống trước mắt, tim Mộ Dung Lan Lan đau như đao cắt, trong lúc nhất thời hai mắt ngốc trệ, không biết nên làm như thế nào cho phải.



- Thủy Nguyệt a di, sư phụ con bị vây khốn bên trong.... Lão độc vật lại chết.



Lục Kinh Vân nghẹn ngào, từ nhỏ tới nay nó luôn được mọi người sủng ái, lúc này tâm linh nho nhỏ không có cách nào thừa nhận được đả kích như vậy.



- Không có việc gì, sư phụ của con sẽ không sao, đừng khóc.



Kính Hoa nhìn đứa bé trong lòng Thủy Nguyệt khóc thút thít, trong lòng cũng chua xót không thôi.



- Đúng vậy, nhất định sư phụ sẽ không có việc gì.



Mãi một lúc lâu sau, Lục Kinh Vân mới tử trong lồng ngực Thủy Nguyệt ngẩng đầu lên, dùng ống tay áo nhỏ lau khô vệt nước mắt, hai mắt vì khóc mà đỏ bừng, trong đôi mắt nhỏ hiện lên sự bi thương và kiên nghị, nói:



- Con muốn tu luyện cho tốt, đi tìm sư phụ trở về, cùng sư phụ báo thù cho lão độc vật.



- Hài tử....



Ánh mắt Mộ Dung Lan Lan kích động nhìn qua Lục Kinh Vân, đôi mắt to lúng liếng, mắt to mày kiếm, trong đôi mắt đen nhánh hiện lên sự kiên nghị và cơ linh. Lúc này ánh mắt kiên nghị kia quả thực giống hắn như đúc. Đây là con của nàng, là cốt nhục thân sinh.



Lục Kinh Vân cũng không nhận ra Mộ Dung Lan Lan, thế nhưng lúc này nhìn thấy Mộ Dung Lan Lan, nhìn qua ánh mắt ướt át kia nó có cảm giác dường như đã từng quen biết, trong tâm linh nho nhỏ có một chút xúc động không hiểu.



- Kinh Vân, đây là Lan Lan a di. Là Kính Hoa, THủy Nguyệt a di thường xuyên nói chuyện của con với Lan Lan a di, cho nên a di mới muốn đến gặp con.



Thủy Nguyệt nói.



- Bái kiến Lan Lan a di.



Lục Kinh Vân nhìn Mộ Dung Lan Lan, ánh mắt chuyển động, lập tức hành lễ. Trong lúc vô hình nó có thể cảm nhận được một loại xúc động không hiểu hiện lên trong lòng nó. Giống như là có một mối liên hệ nào đó, tuy rằng nó chưa gặp qua vị a di này, thế nhưng lại có thể cảm giác được một loại cảm giác quen thuộc, thân thiết.