Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3143 : Nhân phẩm
Ngày đăng: 02:18 22/04/20
Trong lòng tuôn ra kinh hỉ, không ngờ lại còn có chuyện tốt như vậy, Lục Thiếu Du lập tức thử tiếp xúc với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, phát hiện ra linh hồn bổn nguyên cảm nhận khí tức linh hồn của hắn đã triệt để buông lỏng sự cảnh giác.
- Đây là do ngươi tự mình đưa tới miệng a.
Trong lòng Lục Thiếu Du mừng rỡ, còn một bước nữa là hắn có thể thành công, thế nhưng thực sự muốn bồi dưỡng cảm tình cũng không phải là chuyện dễ dàng, huống chi còn có nhiệt độ đáng sợ đối với linh hồn ở bên trong. Nếu như dây dưa quá lâu, linh hồn phân thân của hắn sẽ không có cách nào chống đỡ.
Bước kế tiếp cũng nhưng mà vấn đề thời gian, dựa theo phương pháp của Mẫu Đơn, bước cuối cùng này cũng vô cùng đơn giản, cũng không quá khó khăn.
- Bắt đầu dung hợp.
Thủ ấn trong tay linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du biến hóa, mang theo từng đường vòng cung huyền ảo. Một cỗ năng lượng nhanh như thiểm điện bắt đầu dựa theo phương pháp mà Mẫu Đơn từng nói, bắt đầu dung hợp với linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Minh Viêm.
Linh hồn phân thân dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, tương đương sau này linh hồn phân thân chính là Thái Cổ U Minh Viêm khủng bố. Chuyện này khiến cho bản thân Lục Thiếu Du không nhịn được mà kích động. Đợi đến lúc thành công, không thể nghi ngờ thực lực của hắn sẽ gián tiếp tăng lên một mảng lớn.
Về sau gặp phải cường địch, bằng vào thân thể Thái Cổ U Minh Viêm của linh hồn phân thân, tương đương với bất tử bất diệt, muốn chính thức đánh chết Thái Cổ U Minh Viêm, Lục Thiếu Du biết rõ cần phải có thực lực kinh khủng tới bực nào, cơ hồ không có ai làm được chuyện này.
Thế nhưng hắn cũng không cho rằng Thái Cổ U Minh Viêm chính là tồn tại vô địch thiên hạ, ít nhất Vô Tự Thiên Thư thần bí vẫn có thể muốn làm gì Thái Cổ U Minh Viêm thì làm cái đó.
Linh hồn phân thân đã thử dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, bản thể Lục Thiếu Du cũng không có cách nào hỗ trợ, cũng không có biện pháp gì, nghĩ tới Vô Tự Thiên Thư, ánh mắt hắn chăm chú nhìn lên phía trên, lúc này bốn quyển Vô Tự Thiên Thư đang lơ lửng trên không trung, nhưng mà quang mang và bí văn huyển ảo đã biến mất không thấy.
Bản thể Lục Thiếu Du lúc này tay cầm Vô Tự Thiên Thư giống như lão tăng nhập định, cũng được một trạng thái kỳ diệu bao phủ, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào đi ra.
Trong Hư Không Bí Cảnh, cách đó không xa trên không trung, Bạch Linh, Tiểu Long, Nam thúc, Mẫu Đơn, Khiên Bách Biến lơ lửng trên không trung, ánh mắt đều chăm chú nhìn vào trong hố sâu nóng bỏng dưới lòng đất.
- Tất cả chờ ở nơi này, tin rằng nhất định sẽ thành công.
Mẫu Đơn nói.
Lúc này đã tới mùa đông, trong Phi Linh sơn mạch trắng xóa, bông tuyết rơi lả tả, giống như bay múa, giống như bay lượn.
Cả thiên địa lúc này hoàn toàn là màu trắng nõn giống như ngọc.
Trong đình viện ở hậu sơn Phi Linh môn, giờ phút này Hàn Băng Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế, Thánh Linh Lão tổ, Bạch Long Đại Đế, Kim Lang Đại Đế, còn có Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Kim Huyền đang dùng ánh mắt kinh ngạc và nghi hoặc nhìn về phía Lục Kinh Vân.
Bởi vì vừa rồi Lục Kinh Vân cùng Niếp Phong và đám người Đoan Mộc Hồng chí đem tất cả mọi chuyện xảy ra trên Đông Hải nói với mọi người, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức mang theo Lục Kinh Vân đi tới đình viện ở hậu sơn, vừa vặn Thánh Linh lão tổ cùng với Kim Lang Đại Đế, Bạch Long Đại Đế vẫn ở trong Phi Linh môn.
Nghe Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, đám người Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế cười cười, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc và nghi hoặc.