Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3163 : Chúng ta tới rồi 1
Ngày đăng: 02:18 22/04/20
Phía hậu sơn, trước mộ của Đông Vô Mệnh, toàn thân Lục Thiếu Du có một nửa chôn trong tuyết rơi ngập trời. Trong hai ngày hai đêm không có nhúc nhích, tuyết ngập tới eo. Trong thời gian hai ngày này ánh mắt đều ngơ ngác nhìn về phía bia mộ tới xuất thần.
Ken két.
Rốt cuộc Lục Thiếu Du cũng có động tác, tuyết bao phủ nửa dưới thân thể run rẩy rồi tan rã, không gian đang có tuyết rơi chung quanh hóa thành sương mù biến mất không còn tung tích, vô cùng kỳ dị.
Giờ phút này mọi người đang chờ ở phía xa, từng ánh mắt lập tức nhìn về phía hậu sơn.
- Đông lão, tiểu tử đi trước, đi Vạn Thú Tông trước một chuyến, Vạn Thú Tông cũng tham dự việc này. Tiểu tử tuyệt đối không thể buông tha cho bọn chúng. Tạp chủng Phi Kiếm của Thiên Kiếm môn kia tiểu tử sẽ đích thân mang hắn về. Đánh chết hắn trước mặt người, báo thù cho người.
Lục Thiếu Du dứt lời, lập tức cung kính dập đầu ba cái trước ngôi mộ.
Đông Đông Đông.
Dập đầu ba cái xong, Lục Thiếu Du đứng dậy, trường bào màu xanh tung bay, thân ảnh chậm rãi đi tới trước Vạn Nhân mộ, cúi đầu nói:
- Huyết cừu của các ngươi từ hôm nay trở đi Lục Thiếu Du ta sẽ báo cho các ngươi, một người cũng không bỏ qua.
- Thiếu Du.
Từng đạo thân ảnh xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, đúng là đám người Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Bạch Linh, Tiểu Long.
- Các nàng cũng tới rồi sao?
Lục Thiếu Du quay đầu lại, nhìn Vân Hồng Lăng cùng với Lữ Tiểu Linh nở nụ cười áy náy. Nhị nữ hai ngày trước đã theo phụ thân mình là Lữ Chính Cường và Vân Khiếu Thiên đi tới Phi Linh môn. Nhưng mà hai ngày vừa rồi quả thực hắn không muốn động, bởi vì hắn muốn tĩnh lặng một chút.
- Đông lão đã chết rồi, người đã chết, thiếp tin rằng Đông lão cũng không hy vọng chàng quá bi thương. Thù của Đông lão chúng ta sẽ cùng báo.
Nhưng mà lúc này Vân Khiếu Thiên và Lữ Chính Cường tính toán chỉ có chín Đế giả mà đã quên Tiểu Long, Bạch Linh, Mẫu Đơn, ba người này tuyệt đối là Đế giả khủng ố.
Sưu.
Ngoài quảng trường, trên con đường bằng đá đi thông tới hậu sơn, một đạo thân ảnh màu xanh từ từ bước tới. Đạo thân ảnh màu xanh này xuất hiện, từng đạo khí tức trên quảng trường bắt đầu nổi lên sóng gió. Năng lượng trong phiến thiên địa này bắt đầu chấn động trong lúc vô hình.
Từng đạo ánh mắt nhìn chăm chú vào đạo thân ảnh màu xanh kia. Trên đạo thân ảnh kia lúc này hoàn toàn không có bất kỳ khí tức chấn động nào. Thế nhưng trong lúc vô hình lại khiến cho người ta run run, giống như chỉ cần nhìn một cái là có loại cảm giác muốn phủ phục.
Đây chỉ thuần thúy là một loại khí tức vô hình, khí tức này giống như tới từ thiên địa, không giận mà uy, bễ nghễ chúng sinh, khiến cho người ta trong lúc bất tri bất giác sẽ không tự chủ được mà thuần phục, trong lòng sinh ra cảm giác kính sợ.
Trên quảng trường, lúc này có sáu đạo thân ảnh đứng đầu, chính là Nam thúc, Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế, Thánh Linh Lão tổ, Kim Lang Đại Đế, Bạch Long Đại Đế, sáu cường giả Đế cấp.
Sáu người nhìn qua đạo thân ảnh màu xanh đang chậm rãi đi tới, ánh mắt bắt đầu biến động.
- Lão già kia, Đoan Mộc huynh, các ngươi thu một đệ tử tốt a.
Hàn Băng Đại Đế thấp giọng nói nhỏ, âm thanh này chỉ có sáu người bọn họ nghe được.
Nghe vậy Nam thúc, Thánh Thủ Linh Đế chắp tay mà đứng, khóe miệng khẽ mỉm cười.
Ánh mắt Nam thúc biến ảo, hắn còn nhớ rõ, ban đầu ở Lục gia, một thanh niên đơn bạc, luôn bị người khác bắt nạt, trong vài năm ngắn ngủi, thế nhưng tu vi đã đạt tới tình trạng như hiện tại. Coi như là hắn hiện tại cũng chỉ có thể cảm thấy không bằng... Đây là thứ ban đầu mà hắn không thể nghĩ tới.
- Đời này của ngươi cũng chỉ có một lựa chọn đúng.
Thánh Linh lão tổ nhìn đạo thân ảnh mặc áo bào xanh trên quảng trường, nhìn Thánh Thủ Linh Đế bên cạnh rồi nói.