Linh Vũ Thiên Hạ
Chương 3195 : Chiến một trận thì sao? 2
Ngày đăng: 02:19 22/04/20
Trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra hàn ý, thản nhiên nói:
- Thiên Địa minh, Thiên Kiếm môn ngày hôm nay nhất định sẽ phải trả giá thật đắt.
Dứt lời, Lục Thiếu Du nhìn phía trước, không nói nhiều lời, trong mắt bắn ra hàn ý ngập trời, hai mắt nhìn chúng cường giả Phi Linh môn nói:
- Chư vị, chuẩn bị động thủ đi.
- Huyết tẩy Thiên Kiếm môn.
Cường giả Phi Linh môn đáp lời đầu tiên, sát khí sắn bén lan tràn ra, chân khí linh lực tuôn trào.
- Ca ca, diệt Thiên Kiếm môn, báo thù cho sư phụ.
Sát ý trong mắt Lục Tâm Đồng bắn ra, trong đôi mắt xinh đẹp có hàn ý lan tràn, toàn thân có khói độc quanh quẩn.
- Giết.
Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xống, trong đôi mắt đen láy cũng có sát ý bắn ra. Đối với Thiên Kiếm môn, Lục Thiếu Du cũng không định buông tha. Thù của Đông lão nhất định phải báo. Nhớ tới việc Đông lão vẫn lạc, sát ý trong mắt Lục Thiếu Du đã tới tình trạng không có cách nào nhịn được.
Đế giả của Đế Đạo minh cũng dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn về phía Đế giả của Thiên Địa minh. Giữa hai minh sớm muộn gì cũng có một ngày như vậy, rõ ràng bọn họ có ưu thế, tăng thêm ân oán những năm gần đây, ngày hôm nay cũng nên giải quyết tất cả.
- Chuẩn bị động thủ.
Cường giả trong các sơn môn quát, dứt lời, từng đạo khí tức hùng hồn lan tràn, sát ý bành trướng, lập tức tràn ngập thiên địa.
- Các ngươi cũng chuẩn bị động thủ, không lưu lại một kẻ nào.
Ngược lại Tiểu Long dường như không quá để ý. Sau khi nói xong với Lục Thiếu Du thân ảnh lập tức lùi về phía sau một chút.
- Lùi về phía sau.
Ánh mắt Tàn Kiếm Đại Đế lén lút nhìn qua chúng Đế giả Thiên Địa minh trên không trung, cũng bảo chúng đệ tử sau lưng lùi về phía sau. Thân ảnh bước ra một bước, đi tới trước mặt Lục Thiếu Du, hai người lăng không lơ lửng, đứng đối diện nhau.
Tàn Kiếm Đại Đế phất tay, cả đám cường giả phía sau lập tức lùi lại, từng đạo ánh mắt tập trung vào trên thân hình hai người.
- Tiểu tử, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ trốn a.
Trên lưng Tàn Kiếm Đại Đế đeo một thanh kiếm rỉ sét, ánh mắt âm trầm nhìn vào trên người Lục Thiếu Du, vẻ mặt cực kỳ âm trầm.
- Tu vi Vũ Đế tam trọng mà thôi, trước mặt bổn Đế ngươi còn không có tư cách cậy già lên mặt. Đầu của ngươi ta nhất định sẽ lấy.
Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua không trung, người của hai minh đều lùi về phía sau không ít. Cả không trung lúc này chỉ có hắn và Tàn Kiếm kia lơ lửng.
- Tiểu tử, thật lớn lối, chờ ngươi rơi vào trong tay ta, ta sẽ khiến cho ngươi phải hối hận.
Tàn Kiếm Đại Đế âm trầm nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, tiểu tử này không ngờ lại dám dẫn người tới Thiên Kiếm môn. Không diệt kẻ này, về sau mặt mũi của Thiên Kiếm môn cũng không còn.
Lục Thiếu Du cũng không có đặt hắn vào trong mắt. Chuyện này đối với Tàn Kiếm Đại Đế mà nói, tuyệt đối là vũ nhục lớn lao. Khiến cho hắn hận Lục Thiếu Du thấu xương, bị sỉ nhục như vậy, lúc này trong mắt hắn đã hiện lên sát ý.
- Ta cảm giác người hối hận chính là lão cẩu nhà ngươi. Máu của ngươi sẽ là vật tế cho hai vạn đệ tử Phi Linh môn ta đã nằm xuống.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt cười, trong mắt lan tràn ra hàn ý.