Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3199 : Huyết kiếm chỉ trời

Ngày đăng: 02:19 22/04/20


- Khặc Khặc, xem các ngươi phá trận nhanh hay là Lục Thiếu Du chết nhanh.



Trong đại trận che khuất không gian, Tàn Kiếm Đại Đế cười lớn, âm thanh ầm ầm quanh quẩn trong thiên địa.



- Toàn lực phá trận.



Dương Quá hét lớn một tiếng, tay nắm Chấn Thiên, quang mang đại thịnh, không gian run rẩy không ngừng.



Vô số Đế giả của Đế Đạo minh nhìn đại trận này không thể phá vỡ, ánh mắt kinh ngạc, sau đó chân khí linh lực lại tuôn ra, chuẩn bị lần nữa ra tay.



- Xông tới Thiên Kiếm môn ta, cho rằng ta chết rồi sao? Nếu đã tới, ngày hôm nay giữ lại một mình Lục Thiếu Du cũng không đủ.



Ngay khi chúng cườn giả Đế Đạo minh muốn lần nữa ra tay, đồng thời trên không trung xuất hiện chấn động, một đạo thân ảnh già nua xuất hiện trên không trung.



Người này xuất hiện, cả không trung tràn ngập mùi máu tươi, mùi máu tươi này khiến cho Đế giả có mặt đều run sợ không thôi.



Khí tức khiến cho lòng người rung động tràn ngập ra, đạo thân ảnh này xuất hiện, trên người mặc một trường bào màu đỏ, bộ dáng chừng năm mươi tuổi, thế nhưng ngay cả bộ tóc dài dường như cũng được nhuộm qua máu tươi, có chút tương tự với mái tóc đỏ của Huyết Mị, Mẫu Đơn.



Chỉ là trên mái tóc của Huyết Mị và Mẫu Đơn mà khí tức huyết sát, mà trên người lão giả này lan tràn ra mùi máu tươi.



Mọi người nhìn lão giả này, mái tóc dài cùng với con mắt màu đỏ, lưng đeo một thanh trường kiếm đỏ tương, khiến cho người ta có cảm giác sát phạt, lạnh lẽo, tựa như sát thần vậy.



- Thật mạnh.



Các Đế giả cơ hồ đều có thể cảm nhận được mùi máu tươi khủng bố, người này vừa mới xuất hiện, trong lúc vô hình đã khống chế một phương thiên địa. Khí tức trên người khiến cho chúng Đế giả bị ảnh hưởng không nhỏ.



- Vũ Đế tứ trọng a, nhất định là Vũ Đế tứ trọng, chắc chắn mạnh hơn tam trọng đỉnh phong.



Lão giả gọi là Thiên Phong trong Vân Dương Tông cùng với lão phụ nhân bên người Đông Cung Huyên của Thiên Vân đảo nhìn nhau, sắc mặt đồng thời biến hóa.
- Ngươi có thể đột phá sao ta lại không thể?



Lão giả đầu trọc được gọi là Dương Đỉnh Thiên vui vẻ nói, thế nhưng cũng khó có thể che dấu vẻ ngưng trọng trong mắt hắn. Có Huyết Kiếm ở đây, lúc này hắn cũng không có cơ hội hỗ trợ phá trận, thực lực của Huyết Kiếm này hắn là người rõ nhất.



- Các ngươi toàn lực phá trận, Huyết Kiếm này có ta đối phó.



Dương Đỉnh Thiên quát lên một tiếng, trường bào màu xám run lên, năng lượng thiên địa trong không trung lập tức cuồn cuộn.



- Người Thiên Địa minh toàn lực đánh chết Lục Thiếu Du, tốc chiến tốc thắng.



Huyết Kiếm cũng khẽ quát một tiếng với người trong đại trận. Ánh mắt nhìn chăm chú vào trên người Dương Đỉnh Thiên. Ánh mắt đột nhiên sắc bén, lấy bản thân làm trung tâm, một mùi máu tươi vô hình khuếch tán, khiến cho lòng người rung động.



Ông.



Tiếp đó, Huyết Kiếm rút thanh trường kiếm màu đỏ trên lưng ra khỏi vỏ, tiếng kiếm minh đinh tai nhức óc vang vọng, cả không trung gió nổi mây phun. Thanh trường kiếm màu đỏ này giống như một dòng máu tươi phóng lên trời, khí thế cực kỳ khủng bố, thanh trường kiếm màu đỏ này rõ ràng cũng là thần khí.



- Phong Thần Tiễn.



Ánh mắt Dương Đỉnh Thiên trầm xuống, khẽ phất tay một cái, một đạo quang mang màu trắng xuất hiện, lập tức hóa thành một đạo bạch mang trước người, đây chính là một mũi tên tạo thành quái dị, giống như vốn đã như vậy, toàn thân lan tràn ra vô số bí văn.



Ầm ầm.



Mũi tên này xuất hiện, cuồng phong rít gào trong không gian, không gian run run, khí thế tuyệt đối cũng tới thần khí.



- Huyết Kiếm, để cho ta xem thực lực của ngươi những năm này rốt cuộc đã tới mức nào rồi.



Dương Đỉnh Thiên khẽ quát một tiếng, ánh mắt trầm xuống, tay cần Phong Thần Tiễn, chấn động mênh mông lan tràn ra. Cỗ chấn động này khuếch tán, phiến thiên địa này lập tức biến sắc, gió nổi mây phun.