Linh Vũ Thiên Hạ

Chương 3218 : Tiên tử rời đi

Ngày đăng: 02:19 22/04/20


- Ah....



Phi Kiếm Tôn giả bỗng nhiên kêu thảm thiết, khuôn mặt dữ tợn đáng sợ, thế nhưng vẫn không thể nào nhúc nhích, máu đen cùng với thịt vụng không ngừng từ trên thân thể đen ngòm của hắn chảy xuống.



Bắt đầu từ hai chân, thân thể Phi Kiếm Tôn giả thối rữa hóa thành máu đen, tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng, khiến cho người ta chỉ cần nghe cũng cảm thấy tim đập nhanh, linh hồn bỡ ngỡ. Cảnh này khiến cho ánh mắt chúng cường giả Phi Linh môn rung động.



- Giết ta đi. Các người giết ta đi. Van cầu các ngươi.



Phi Kiếm Tôn giả rên rỉ cầu khẩn, thất khiếu chảy máu, toàn thân đen kịt. Cũng không bao lâu, một phần ba thân thể hắn đã trở thành máu đen, chỉ còn lại ngực cùng với đầu, bộ dáng thê thảm vô cùng.



Chỉ tiếc là hắn có kêu rên thảm thiết, thê lương như thế nào thì cũng không có ai để ý. Tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngừng, mãi tới khi linh hồn và đầu của hắn đều hóa thành bãi máu tươi màu đen.



- Lão gia hỏa, ngươi nhìn thấy không? Kẻ giết ngươi đã bị Thiếu Du và Tâm Đồng giết chết. Thù của ngươi Thiếu Du đã báo. Ngươi nghỉ ngơi đi.



Trong sát na này, ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh run lên, trong đôi mắt xinh đẹp kia lúc này vô cùng ướt át.



Khi thân thể Phi Kiếm Tôn giả hoàn toàn hóa thành bãi máu tươi màu đen, toàn thân Lục Thiếu Du run lên, đột nhiên quỳ gối trước mộ, trong khóe mắt có nước mắt lặng lẽ chảy ra.



Lục Thiếu Du chưa từng khóc, sau khi biết được Đông Vô Mệnh vẫn lạc, cho dù cực kỳ bi thương hắn cũng không rơi nước mắt. Thế nhưng lúc này Lục Thiếu Du cũng không nhịn được nữa, nước mắt từ trong mắt không ngừng chảy xuống. Thiên Kiếm môn, Thiên Địa minh đều bị diệt, trong lòng Lục Thiếu Du, so với tính mạng của lão độc vật, một Thiên Kiếm môn, trăm Thiên Kiếm môn cũng không đủ.



- Sư phụ.



Thân thể mềm mại của Lục Tâm Đồng run lên, lập tức quỳ gối trước mộ.



- Lão độc vật, ngươi nghỉ ngơi đi. Lão đại đã báo thù cho ngươi rồi.



Tiểu Long đi tới bên người lão đại, học theo lão đại quỳ một gối xuống trước mộ Đông Vô Mệnh. Trong thiên hạ này trừ phụ mẫu ra, có ai đáng để Tiểu Long quỳ xuống. Mà giờ phút này, lão đại quỳ xuống, cho nên Tiểu Long cũng quỳ xuống.



Thân ảnh xinh đẹp của đám người Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn lóe lên, lập tức quỳ một gối xuống sau lưng Lục Thiếu Du. Tiếp đó đám người Lữ Tiểu Linh, Vân Hồng Lăng, Dương Quá, Bạch Linh cũng nhanh chóng quỳ gối ở sau lưng Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du gật đầu nói.



- Không cần phiền phức như vậy, ta định trở lại Bạch Vân hạp, vừa vặn lần này trở về đó xem xét một chút.



Dường như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã cân nhắc qua chuyện này.



- Oánh tỷ, tỷ đi thật sao?



- Oánh tỷ, ở lại đi.



- Sư mẫu, người ở lại đi, con sẽ nhớ người.



Bắc Cung Vô Song, Vân Hồng Lăng, Lữ Tiểu Linh, Độc Cô Cảnh Văn cùng Lục Tâm Đồng đi tới bên người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, ánh mắt kinh ngạc không thôi. Trong lòng các nàng, bởi vì Thiếu Du cho nên đã sớm coi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh là người một nhà.



- Mấy đứa nhỏ ngốc, nếu như các ngươi có rảnh thì cũng có thể tới gặp ta.



Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ mỉm cười nhìn mấy nữ tử bên người, trên khuôn mặt xuất hiện sự vui vẻ đã biến mất từ lâu.



Lục Thiếu Du không nói thêm gì, hắn hiểu rõ, cho tới giờ phút này hắn không thể để cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh bị liên lụy một lần nữa, nàng nên được nghỉ ngơi.



- Oánh tỷ, xin nhận một lễ của tiểu tử.



Lục Thiếu Du nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, cung kính hành lễ.



Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh không ngăn cản, trong mắt hiện lên sự vui vẻ, lại nhìn Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Bắc Cung Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng rồi nói:



- Ta không có ở đây các ngươi nhất định phải sống cho tốt.